MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 328

Hội Tư Mã Khôi sao nỡ bỏ Hương Lân lại một mình, anh và Hải ngọng
thay nhau cõng cô trên lưng, rồi bảo Cao Tư Dương lấy đèn quặng soi
đường, tiếp tục chạy xuyên qua dãy huyệt động trùng trùng điệp điệp.

Trang thiết bị vật tư mà đội khảo cổ mang theo gần như đều đã dùng hết,
ngoại trừ bình nước, súng săn, pin đèn và chút ít lương thực ra, thì trên
người chẳng còn mấy thứ. Tư Mã Khôi và Hải ngọng quen chiến đấu nhiều
năm ở Miến Điện, việc vác nặng hành quân trong rừng rậm nhiệt đới là
chuyện bình thường như cơm bữa, có điều sức người có hạn, chạy được một
đoạn, họ phải dừng lại nghỉ một hồi, may nhờ trước đây người Bái Xà đặt
rất nhiều khối đá tảng to lớn ở trong đường hầm dẫn vào miếu thần nên
chúng cũng khiến tốc độ Entroypy bò từ vực sâu ra ngoài giảm xuống kha
khá.

Mọi người tháo chạy đến gần cổng vào thông đạo, thì thính giác dần dần
phục hồi, nhưng chân không thể lết thêm được nữa. Tư Mã Khôi đành bỏ
Thắng Hương Lân đang hôn mê xuống bên cạnh, tạm thời dừng bước thở
hổn hển. Đúng lúc này, bên tai anh văng vẳng tiếng sinh vật khổng lồ đang
di chuyển từ xa lại gần chỗ mọi người, có lẽ Entroypy đang bám đuổi theo
sau, trong thông đạo dẫn đến miếu thần có rất nhiều tảng đá to, mới khiến
hành động của nó chậm lại đôi chút, nhưng một khi đã ra khỏi miếu thần,
thì phía trước sẽ là con đường hầm dài dặc nối liên thông từ ngọn núi này
sang ngọn núi kia, địa hình trong đó vô cùng thoáng đãng, bằng phẳng, có
chạy trốn được ra ngoài, thì cả hội cũng bị Entroypy đuổi kịp và nuốt chửng
mà chẳng tốn mấy thời gian.

Hải ngọng tuyệt vọng đến tột cùng, anh nắm chặt khẩu súng săn chỉ còn sót
lại ba viên đạn ghém, rồi quay sang bảo Tư Mã Khôi: “Tớ ở lại chặn nó, các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.