MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 38

đời này đa phần đều là hạng mắt thịt dung tục, chỉ biết coi bì tướng chứ đâu
biết coi cốt tướng, sao hiểu được khí chất anh hùng?”

Triệu Lão Biệt tự ái, lão liền quyết định bỏ đi xa một mạch đến tận Tân
Cương. Chặng đường này bám đầy phong trần bụi bặm, lão càng lúc càng
đi xa dần về phía tây, càng đi xa bóng người càng thưa thớt. Lão không biết
đường đi lối lại, cũng không biết mình đang đến huyện nào, tỉnh nào. Một
ngày nọ, lão hành hương đến một nơi, nơi ấy vô cùng hoang vắng lạc hậu.
Không biết bao năm rồi chưa có người lạ bước chân vào trong thôn, dân
chúng trong vùng không hề biết thế giới bên ngoài đã thay vua đổi chúa từ
lâu, họ cứ ngỡ người đang an tọa trên ngai vàng giữa đất kinh thành vẫn là
vua Càn Long.

Triệu Lão Biệt không ngờ ở đây lại có nơi vắng vẻ dường vậy, lão định đi
nhanh để kịp tìm nơi tá túc trước khi trời tối, nhưng suốt chặng đường chỉ
thấy bãi hoang nối tiếp sa mạc, phía trước không thấy làng bản, phía sau
không thấyquán trọ, mây đen che khuất ánh trăng, đêm khuya vô cùng tĩnh
mịch, lão thu hểt can đảm bước về phía trước, bỗng lão nghe thấy phía sau
văng vẳng “sột soạt”.

Triệu Lão Biệt dừng bước, chiếu cặp mắt mèo quan sát xung quanh thì phát
hiện có một con chó rất lớn đang bám theo mình. Con chó mặt xanh nanh
vàng, nó trừng cặp mắt xanh lục, sáng quắc như đèn pha, thè cái lưỡi đỏ au
như máu, ngoác mồm nhe răng hướng thẳng về phía Triệu Lão Biệt. Triệu
Lão Biệt cuống quýt xua tay, miệng suỵt suỵt, hòng đuổi con chó hoang đi
chỗ khác. Nào ngờ, con chó hung dữ lao đến cắn xé điên loạn chiếc áo da
của lão. Triệu Lão Biệt cậy mình có tí võ, thò tay rút ra cái tẩu thuốc lớn
vẫn giắt ở thắt lưng, gõ mạnh vào đầu con chó dữ. Phía đầu tẩu thuốc của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.