MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 427

Tư Mã Khôi lấy can đảm, soi đèn pin tứ phía xung quanh, trong đầu thầm
nghĩ đến mọi khả năng có thể xảy ra. Tất nhiên anh chẳng bao giờ tin những
chuyện như ác ma do quý phi biến thành câu hồn người trên đường, hay vô
thức lạc vào đường âm dương hoặc thứ anh gặp trên đường là hồn ma đi
đầu thai… nhưng anh thực sự không thể tưởng tượng nổi vì sao con chó trụi
lông đuôi và người nông dân qua đường lại có thể vô duyên vô cớ đột nhiên
biến mất ngay sau lưng mình? Không những vậy anh còn lờ mờ cảm thấy
có thứ gì đó đang tiến sát lại gần, không hiểu nó rốt cuộc là vật thể gì?

Lúc này, anh chợt phát hiện có dấu vết bất thường, con đường phía sau nối
liền với cánh đồng hoang tối om, mây đen vần vũ trên đỉnh đầu, xa xa cuối
con đường và không gian đều nhuốm màu đen, đó là vì không có đèn
đường, hơn nữa trời lại đang âm u, bởi vậy tầm nhìn chỉ được duy trì trong
phạm vi chừng ba mươi mét, con chó hoang và người nông dân đi lướt qua
mặt dẫu có nhanh chân thế nào thì cũng không thể vượt khỏi tầm nhìn của
hội Tư Mã Khôi chỉ trong thời gian chớp mắt. Nếu dùng hai từ “mất tích”
để hình dung hiện tượng quái dị này thì chưa được thỏa đáng cho lắm, có lẽ
nên nói là họ đã biến mất trong phạm vi hai mươi mét phía sau lưng Tư Mã
Khôi sẽ chuẩn xác hơn.

Hải ngọng bĩu môi: “Thế mà cũng gọi là phát hiện, tớ cứ tưởng cậu biết con
chó và tay nông dân biến đi đâu mới tài chứ”.

Cao Tư Dương nhìn theo hướng tay Tư Mã Khôi chỉ, mặt cô đột nhiên biến
sắc, miệng lúng búng: “Biển… biển chỉ đường ư?”

Thì ra, lúc ba người đi tới thì giữa đường đã nhìn thấy một tấm biển được
làm bằng gỗ, trên biển đề ba chữ “Đường Tiền Tiến”, trước đây ở ngoại ô
không có con đường đất này nó chỉ là một con đường nhỏ mọc đầy cỏ dại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.