MẸ TRONG TÂM TRÍ CON - Trang 99

Con đã có lần bước trên cồn cát mà khi xưa trong thời kỳ chiến tranh gian
khổ của đất nước, bao người mẹ miền Trung đã phải gồng gánh vượt qua.

Con tự hỏi con đường nào bà cố nội con đã đi? Phiên chợ nào người

mẹ ấy từng tất tả đến bán hàng cho kịp buổi? Những cây xương rồng kia có
phải đã đứng đó từ thời của Mẹ không? Cho con được phép gọi người mẹ
ấy - bà cố của con, là Mẹ, vì chẳng còn danh từ nào đủ thiêng liêng để nói
hộ tấm lòng con nữa. Con thương Mẹ, dù Mẹ chẳng phải người đã sinh ra
con.

Con yêu Mẹ, vì Mẹ là người mẹ miền Trung đầy nghị lực. Gió Lào nổi

lên mang theo hơi nóng phả vào mặt nóng rát, còn phía dưới cát đã hun
bỏng đôi chân trần của con. Hẳn là Mẹ cũng từng phải chịu sự khắc nghiệt
của thiên nhiên thế này. Đôi chân trần của Mẹ chẳng quản nắng mưa vẫn đi
qua cồn cát mỗi ngày, trên đôi vai gầy cong cong đòn gánh, chiếc đòn gánh
khi đi đã nặng, khi về sau buổi chợ có lúc còn nặng thêm.

Nắng vàng chảy xuống hai vai Mẹ, thấm đẫm lưng áo Mẹ, đôi vai và

tấm lưng nâng đỡ bao điều lớn lao trong đời. Trong đòn gánh của Mẹ là
những món hàng nuôi sống các con Mẹ, là những món quà quê vỗ về tuổi
thơ con. Mẹ gánh trọn những lo toan tất bật mưu sinh, gánh trọn cuộc đời
con. Dù ngoài kia phong ba bão táp, bom đạn có thể giội xuống lúc nào
không hay, đôi vai Mẹ vẫn đủ sức mạnh để chở che, bảo vệ các con.

Nhiều khi, những người như Mẹ còn phải gánh cả nỗi lo toan của cha -

người đàn ông trụ cột trong gia đình. Vì những người chồng, người cha ấy
đã lên đường ra mặt trận, có thể vĩnh viễn không trở về, như chồng của Mẹ.
Chiếc đòn gánh mòn vẹt hai đầu của Mẹ lại chịu thêm sức nặng, nhưng Mẹ
vẫn không vì vậy mà dừng chân bỏ cuộc. Mẹ biết ở nhà đang có những đứa
con tựa cổng ngóng Mẹ về. Đôi vai Mẹ phải mạnh mẽ đến nhường nào mới
gánh hết chừng ấy lo toan!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.