MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 114

mặt, dưới con mắt bao người muốn mạnh mẽ cướp lấy màu mật ong ngọt
ngào trên khóe môi Tô Hồng Tụ.

Khoảnh khắc khi Tô Hồng Tụ lấy mũ che mặt xuống, mọi âm thanh im

lìm, tiếng nói chuyện bốn phía, tiếng bước chân, tiếng hít thở, đột nhiên
không có bất kỳ âm thanh gì.

Chỉ có tiếng tim đập thịch thịch thịch kịch liệt và dồn dập, tiếng sau

mạnh hơn tiếng trước, tiếng sau nhanh hơn tiếng trước.

Tô Hồng Tụ dùng đũa gắp một miếng thịt vịt tươi non lên, thè lưỡi màu

hồng, khẽ cuốn, cuốn thịt vịt vào trong miệng.

Đột nhiên tiếng hút khí vang lên xung quanh, theo đó chính là tiếng lách

ca lách cách, người đi đường cùng động vào, bởi vì thực khách vội đứng
dậy mà bàn ghế bị đổ nứt ra tiếng.

Mọi người – tất cả nam nhân đều sắc mặt đỏ bừng, toàn thân căng thẳng

bám chặt mặt bàn, sợ một kích động bản thân lập tức nhào tới trước mắt Tô
Hồng Tụ, lanh chanh láu táu mạo phạm giai nhân.

Giờ phút này trong lòng bọn họ chỉ có một ý niệm duy nhất, ta nên làm

thế nào mới có được nàng? Nàng rốt cuộc là nữ nhi nhà ai? Ta nên cầu hôn
ai? Nếu như nàng ghét bỏ ta đã có vợ cả, có phải ta nên hưu vợ cả, dùng đại
kiệu tám người khiêng, cưới hỏi đàng hoàng đón nàng vào phủ?

Chỉ cần có thể lấy được nàng, chỉ cần nàng nguyện ý cùng ta, chính là

để cho ta giảm thọ mười năm, không, chính là phạt ta dốc hết gia tài, từ nay
về sau biến thành kẻ nghèo rớt mồng tơi, ta cũng vui vẻ chịu đựng.

Coi như giết chết ta rồi, ta cũng cam nguyện, cho dù ta chỉ có thể sống

một ngày như vậy, cũng không uổng phí cuộc đời này, cam tâm tình
nguyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.