MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 115

Mọi người nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng ngoại trừ ba cái bàn, toàn thân

căng thẳng, liều mạng nhìn chằm chằm Tô Hồng Tụ, chân chính dám bước
lên một bước lại không có một người.

Nguyên nhân không có, bởi vì lúc thi triển mị thuật thường kèm theo

nhiếp hồn thuật cường đại, nếu tinh thần lực không đủ mạnh, hoặc người có
ý chí không kiên định, bị nhiếp hồn thuật của Tô Hồng Tụ bắn ngược lại,
đến gần nàng nửa bước cũng sẽ lạnh lẽo toàn thân, sợ hãi giật mình trong
lòng.

Mị thuật của Hồ tộc thực sự quá cường đại, mà trừ mị thuật, Hồ tộc

cũng sẽ không có bất kỳ thuật sát sinh nào, vì tự vệ, tổ tiên của bọn họ đã
cứng rắn trói chung mị thuật và nhiếp hồn thuật vào một chỗ.

Nếu không, bất kỳ con cháu Hồ tộc nào nhập thế, đừng nói tu tiên, sợ

rằng cả ngày lẫn đêm đều sẽ bị người giành giật cướp đi, trừ chạy trối chết
và tự vệ, không làm được bất cứ chuyện gì.

Mặc dù nhiếp hồn thuật này đáng sợ, nhưng từ xưa đến nay vẫn có háo

sắc liều mạng, Tôn công tử ở cạnh bàn Tô Hồng Tụ chính là một trong số
đó.

Tôn công tử tên đầy đủ là Tôn Kiệt, ở Đại Chu cũng coi như nhà giàu

có, gần như một nửa cửa hàng ở Kinh thành đều do nhà hắn mở.

Hôm qua Tôn Kiệt vừa mới hoàn thành một vụ làm ăn lớn, hôm nay hào

hứng mang theo cả nhà đến tửu quán ăn mừng, không ngờ vừa mới ngồi
vào chỗ ngồi của mình, ngẩng đầu lên, chạm mặt đã trông thấy dung nhan
tuyệt mỹ của Tô Hồng Tụ, gương mặt xinh đẹp quyến rũ tìm không ra ngôn
từ để hình dung.

Tôn công tử lập tức chấn động trong lòng, gương mặt tuấn tú đỏ bừng,

mặc dù nữ quyến trong nhà hắn rất nhiều, hơn nữa từ năm mười ba tuổi đã
nạp tiểu thiếp đầu tiên, mỹ nữ bên cạnh như mây, cơ thiếp thành đống,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.