MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 210

có khả năng chỉ bởi vì một bóng hình mà dao động, hối hận quyết định ban
đầu của mình.

“Chuyện năm đó, đúng là ta không đúng, nếu có cơ hội, ta nhất định sẽ

trả lại ân tình của ngươi, còn có của Tô phu nhân.”

Vệ Thập Nhị hạ thấp giọng nói, ánh mắt của hắn đã khôi phục trong

sáng, quanh thân cũng không còn lạnh thấu xương rét căm căm như vừa
rồi.

“Không cần, từ nay chúng ta lộ quy lộ, kiều quy kiều *, nghĩ không ra

còn có lý do gì để gặp lại Tướng quân.”

(*) lộ quy lộ, kiều quy kiều: đường trả về đường, cầu trả về cầu = đường

ai nấy đi

Tô Hồng Tụ hời hợt nói, khi nàng đang nói thì mặt đầy vẻ khinh

thường, một cái liếc mắt cũng không liếc về phía Vệ Thập Nhị.

Vệ Thập Nhị nhíu nhíu mày, hắn phát hiện Tô Hồng Tụ quả thật có tiềm

chất khơi dậy lửa giận của hắn, hắn đã không nhớ được mình có bao nhiêu
năm chưa từng nổi giận, tối thiểu chưa từng nổi giận trước mặt người khác,
nhưng mà, mỗi lần gặp mặt Tô Hồng Tụ, lửa giận lại đảo loạn trong ngực
hắn, lập tức như kim đâm nhất thời như lửa cháy, bất cứ lúc nào bất cứ nơi
đâu cũng có thể bộc phát.

Bởi vì giọng nói bâng quơ của Tô Hồng Tụ, bởi vì thái độ không thèm

quan tâm của nàng, có lẽ, cũng bởi vì ở trong cặp mắt to quyến rũ của nàng,
không còn có bóng dáng của Vệ Thập Nhị hắn.

“Gặp hay không gặp không phải do ngươi. Người đâu, canh giữ cửa cho

ta, không có lệnh của ta, không cho phép để mặc cho người phương nào đi
vào, còn nữa, nếu nàng ta ra cửa, các ngươi lập tức theo nàng ta, thông báo
hành tung của nàng ta lại cho ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.