MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 211

Vệ Thập Nhị nói qua, bỏ lại những lời này rồi phóng người lên lưng

ngựa, không ai chú ý tới khóe môi của hắn vẫn giữ nụ cười như có như
không, cười có thâm ý, giống như đang mong đợi cái gì, chờ đợi cái gì.

Quả nhiên, Tô Hồng Tụ giận tím mặt, oán hận nói sau lưng Vệ Thập

Nhị: “Vệ Thập Nhị! Ngươi là đồ tiểu nhân hèn hạ vô sỉ, lật lọng phản lời,
nói không giữ lời! Rõ ràng chính miệng ngươi nói, sẽ giao biệt viện này lại
cho ta!”

Rốt cuộc, cũng đến lượt nàng bị hắn chọc giận, cũng đến lượt nàng

trong lòng không thuận, tức giận lần đầu tiên.

Nụ cười trên mặt Vệ Thập Nhị sâu hơn, phó tướng hộ vệ bên cạnh hắn

không có ai không lộ vẻ mặt kinh ngạc, nghiêng đầu nhìn thẳng hắn. Đây
vẫn là lần đầu tiên, Vệ Tướng quân cười đến thoải mái như vậy, vui thích
trong tiếng cười vô hạn. Nheo lại tròng mắt đen, tràn đầy vui vẻ và thoải
mái.

“Ta nói sẽ tặng biệt viện này lại cho ngươi, nhưng mà, ngươi có biết

không? Chu vi trăm dặm này đều là lãnh địa của ta, ta thích xếp ngươi vào
đâu, thì sẽ xếp vào đó. Có bản lĩnh, ngươi đi bẩm báo Thánh thượng, để
người thu mảnh đất này về.”

“Ngươi... Được, Vệ Thập Nhị, ngươi chờ xem!”

Không phải khiến Chu đế thu hồi lãnh địa của Vệ Thập Nhị sao?

Chuyện này có khó khăn gì? Nếu thật sự để cho nàng gặp được Hoàng đế
Đại Chu, nàng chỉ khẽ xuất ra chút mị thuật với hắn, không tin hắn không
nói gì nghe nấy với nàng, cúi đầu nghe theo!

Nhớ tới Hồ Cửu ca đã từng nói, trong cuộc sống vốn không có nam

nhân nào có thể ngăn cản mị thuật điên đảo chúng sinh của Hồ tộc, trong
lòng Tô Hồng Tụ không khỏi kỳ quái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.