MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 228

đã theo hắn lâu như vậy, hắn vẫn chỉ biết đến bản thân đi về phía trước, một
câu cũng không có.

Cặp mắt quyến rũ của Tô Hồng Tụ nhìn loạn khắp nơi, lúc thì nhìn

chằm chằm vào người bán hàng rong vớt cá vàng, nuốt nước miếng với cá
vàng trong hồ cá người ta, nghĩ thầm, cá đẹp mắt như vậy, trước kia sao ta
chưa bao giờ thấy? Không biết ăn có hương vị như thế nào.

Lúc lại trông mong nhìn lão nhân làm kẹo mạch nha bên đường, lén lút

lấy tiền đồng từ trong túi quần ra, theo phía sau dfienddn lieqiudoon đám
người chờ mua kẹo mạch nha vừa làm xong.

Sở Dật Đình đen sì mặt, hắn vốn không muốn để ý đến Tô Hồng Tụ,

định đi thẳng.

Nhưng hắn đi tới đi lui, lại phát hiện, chỉ cần hắn không nghe thấy tiếng

loẹt xoẹt, bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng đằng sau, chỉ cần chóp mũi
hắn không ngửi thấy mùi hương thanh nhã, trong lòng hắn lại lo lắng, đầy
trong đầu đều là nàng có thể đã xảy ra chuyện gì không, có thể giống như
lần trước trong tiệm vịt quay, gặp phải người lòng dạ khó lường, bị người
dụ đi?

Nghĩ như vậy, Sở Dật Đình vốn không khống chế được bản thân, Tô

Hồng Tụ đi nhanh, thì hắn cũng đi nhanh, Tô Hồng Tụ đi chậm, đứng ở
trước mặt người bán hàng rong mua đồ, hắn cũng không tự chủ, tùy theo
thả chậm bước chân, đứng trong đám người như nước chảy chờ nàng.

Nữ nhân này, đúng là không tim không phổi, bạc tình bạc nghĩa đến

trình độ làm cho lòng người ta kinh ngạc.

Cho tới trưa Sở Dật Đình đều bận rộn chuyện hôn sự của nghĩa muội

Lương Hồng Xu, vốn đang lo lắng chuyện này truyền vào tai Tô Hồng Tụ,
nàng sẽ đau lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.