MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 229

Nhưng mà, hiện giờ, nhìn dáng vẻ này của nàng, nào có chút đau lòng

khổ sở nào?

Bản thân Sở Dật Đình không biết cảm giác trong lòng mình như thế

nào, hình như bởi vì tính tình lạnh lùng bạc bẽo của Tô Hồng Tụ giống
Thục phi, hơi đau đớn, nhưng càng nhiều hơn, lại là vì Tô Hồng Tụ không
thèm để ý, không hề đau lòng mà cảm thấy mừng rỡ.

Nhìn dáng vẻ này của nàng, xem ra lời đồn đại là giả, hay nói rằng

người khác nói ngoa, thật ra nàng vốn không thích Lâm Hạo Hiên như vậy.

Sở Dật Đình nghĩ như vậy, ngay cả bản thân hắn cũng không chú ý tới,

cằm luôn căng cứng hơi thả lỏng, ánh mắt lạnh như băng thấu xương cũng
thoáng mang theo vẻ ấm áp.

Tô Hồng Tụ đi dạo chơi suốt dọc đường, chỉ chốc lát sau đã ôm một

đống đồ lớn.

Nàng nhìn cánh tay rắn chắc có lực của Sở Dật Đình, nhớ tới lúc trước

bản thân để cho hắn khuân đồ giúp nàng, hắn không nói lời nào đã ném
toàn bộ đồ trên đất.

Lúc này Tô Hồng Tụ dùng chút đầu óc, không ném thẳng đồ vào trong

ngực Sở Dật Đình, mà móc hai miếng kẹo mạch nha mới mua được ở quán
nhỏ, vẻ mặt cười lấy lòng kéo tay Sở Dật Đình.

Sở Dật Đình cúi đầu nhìn nàng giống như hỏi dò, Tô Hồng Tụ cũng

không nói năng gì, chỉ cười tủm tỉm nhét hai miếng kẹo mạch nha vào
trong lòng bàn tay Sở Dật Đình.

Mặc dù Sở Dật Đình không có thuật đọc tâm, nhưng nhìn vẻ cười không

có ý tốt của Tô Hồng Tụ, lại nhìn một đống đồ lớn nàng ôm trong ngực,
làm gì có chuyện không nghĩ ra nàng cho hắn để làm cái gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.