MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 241

Tô Hồng Tụ nghịch nước lung tung, Sở Dật Đình thỉnh thoảng sẽ liếc

nhìn nàng, khóe miệng của hắn không tự chủ nở nụ cười, trên mặt, cũng từ
từ thư giãn.

Một lát sau, Sở Dật Đình nhỏ giọng gọi: “Có thể rồi, lại đây ngủ đi.”

Sau khi kêu xong không nghe thấy trả lời, hắn ngẩng đầu nhìn lên, lại

không thấy Tô Hồng Tụ nữa.

Không khỏi bị dọa cho hết hồn, hắn che giấu tâm tư lại xem xét thì phát

hiện tiểu nha đầu này bò lên một gốc cây đại thụ gần mười mét, đầu gối vào
chạc cây nhìn lên không trung. Trong tay còn cầm hai con cá ướt đẫm đang
đùa.

Lúc này, Sở Dật Đình mới phát hiện, bản thân mình thu xếp uổng công

rồi.

Nhìn dáng vẻ nàng thoải mái dễ chịu danh xứng với thực, cũng biết ngủ

trên đại thụ, đối với nàng mà nói, không khác ngủ trên giường.

Tô Hồng Tụ đột nhiên chợt xoay người, cúi đầu nhìn Sở Dật Đình dưới

tàng cây, kêu lên: “Dật Đình ca ca, ngày mai ta còn tới tìm ngươi, vẫn ngủ
chung với ngươi ở đây.”

Dật Đình ca ca? Sở Dật Đình sững sờ, hắn ngẩng đầu nhìn Tô Hồng Tụ,

vừa đúng lúc đối diện với cặp mắt to sáng lấp lánh trong đêm tối. Hắn cúi
đầu thản nhiên nói: ‘Tùy ngươi.”

Sở Dật Đình không từ chối nàng, Tô Hồng Tụ càng vui mừng hơn,

giọng nói hưng phấn: “Dật Đình ca ca, ta rất thích cùng ngươi, ta thật vui
vẻ.”

Sở Dật Đình không lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.