MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 374

Nhưng mà hắn vốn không khống chế được mình, chỉ vì chóp mũi ngửi

thấy mùi hương thanh tân trang nhã trên người Tô Hồng Tụ, chỉ vì khóe
mắt liếc thấy một bóng dáng nhỏ bé xinh xắn yếu đuối, lại thân bất do kỷ,
đôi chân dường như có ý thức của mình, một tấc cũng không rời theo sát
Tô Hồng Tụ.

Hắn chưa bao giờ trải qua cảm giác như vậy trong đời, trong lòng Tôn

Kha không phân biệt rõ được, rốt cuộc trong lòng mình Tô Hồng Tụ có
cảm giác như thế nào, chỉ có điều thấy nàng không thoải mái, thấy nàng
buồn bực, chỗ sâu nhất trong lòng hắn sẽ sinh ra vui sướng khó tả.

Dừng như trong lòng hắn có âm thanh như căm hận lại thuần túy giải

thoát, nhìn xem, ngươi cũng có thể khiến cho nàng không thoải mái, ngươi
cũng có thể ảnh hưởng đến nàng, không chỉ nàng có thể ảnh hưởng đến
ngươi, khiến cho ngươi đau đớn.

Nghĩ như vậy, khóe miệng Tôn Kha lại không tự chủ nhếch lên một nụ

cười quỷ dị u ám.

Tô Hồng Tụ thấy Tôn Kha cười càng thêm căm hận, nhưng khổ nỗi

pháp thuật không tinh, không còn cách nào, chỉ đành cúi gằm khuôn mặt
nhỏ nhắn, suốt dọc đường đi không ngừng vân vê ngón tay.

Cũng không lâu lắm, mặt trời lên cao ba sào, bất tri bất giác, Tô Hồng

Tụ đã cách Vương phủ của Sở Dật Đình một khoảng cách xa.

Nàng vừa nóng lại vừa đói, trong bụng vẫn kêu ùng ục, nhìn tiệm thịt

nướng, tiệm cơm hai bên đường, nuốt nước miếng hoài.

Nhưng mà đằng sau lúc nào cũng có Tôn Kha oan hồn không siêu thoát

theo sát nàng, không cần đọc tâm hắn, Tô Hồng Tụ cũng biết, cho dù nàng
vào tửu lâu nào, Tôn Kha nhất định sẽ không cho nàng ăn xong bữa cơm
trưa này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.