MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 390

Sở Dật Đình thô bạo kéo Tô Hồng Tụ đến bên cạnh, cũng không quan

tâm sắc mặt nàng trở nên trắng bệch trong d1end4nl3q21yd0n thoáng chốc,
lấy một đống lớn da hồ ly trong tủ quần áo bên cạnh, bất chấp tất cả khoác
lên trên người nàng.

Tô Hồng Tụ vừa định giãy giụa, sắc mặt Sở Dật Đình lập tức thay đổi,

mặt mũi lạnh lùng tỏ vẻ uy nghiêm cường thế khó nói: “Không cho cởi!
Cởi một cái ta bóc một lớp da của ngươi!”

Dọa sợ Tô Hồng Tụ, nuốt toàn bộ lời oán trách nguyền rủa trong miệng

vào bụng, hai lỗ tai hồ ly vừa mềm lại nhọn thu lại toàn bộ dính vào vỏ não.

Khó khăn lắm, cuối cùng quản gia mới kéo được Tô Hồng Tụ giận đến

đỏ bừng cả mặt, thân thể nhỏ không ngừng phát run đi, trong phòng ngủ chỉ
còn lại một mình Sở Dật Đình.

Sở Dật Đình cũng không thắp đèn, không tắm rửa, chỉ một mình cứng

ngắc ngồi trên giường, hai nắm tay bên người nắm chặt căng, trên dưới
toàn thân lộ ra khí lạnh khiến người ta sợ hãi.

Không tới mấy ngày, càng ngày càng nhiều mỹ nhân đi cùng gia quyến

liên tiếp tới Vương phủ.

Trong đó cũng không thiếu đại mỹ nhân dung mạo như tiên trên trời,

thanh danh vang xa.

Một ngày này, Tô Hồng Tụ vừa mới ăn xong đồ ăn sáng đi từ sảnh

chính ra, xa xa đã thấy Sở Dật Đình đi từ cửa chính đến, đi theo phía sau
hắn còn có một thiếu nữ che mặt, dáng người thướt tha, màu da như tuyết,
chỉ có đôi mắt to thông minh lộ ra bên ngoài, xinh đẹp lay động lòng người,
vừa nhìn đã biết là một đại mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành.

Bên cạnh thiếu nữ còn có một thiếu niên chừng mười sáu mười bảy tuổi,

đôi mắt rất giống thiếu nữ, hẳn là huynh đệ của thiếu nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.