MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 428

của nàng, hai mắt thần bí sáng rỡ lưu chuyển mê người.

Sở Dật Đình lẳng lặng nhìn, không nói lời nào.

Tô Hồng Tụ thấy hắn không tránh ra như lúc trước, lại đến gần vài

bước.

Lặng lẽ nhìn hắn từ dưới lông mi, thấy hắn vẫn chẳng mảy may nhúc

nhích nhìn mình, Tô Hồng Tụ cười hì hì, đưa tay kéo cánh tay hắn.

Khoảnh khắc khi kéo tay hắn, lòng Tô Hồng Tụ ngọt như mật.

Nàng tựa vào Sở Dật Đình, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy sức sống nhìn

hắn, cười tủm tỉm nói: “Dật Đình ca ca, không bằng ngươi cũng để ta ở
cùng nơi này được không? Ta thấy phòng này lớn hơn Vương phủ của
ngươi nhiều, Trương Trấn gì đó lại khách khí với ngươi như vậy, hắn sẽ
không chú ý nhiều người.”

Giọng của nàng mềm mại uyển chuyển, giống như dòng suối chảy giữa

khe núi.

Sở Dật Đình nhìn nàng, hơi khó khăn dời tầm mắt, nhẹ nhàng nói: “Ta

rất bận rộn, không có thời gian rảnh cùng ngươi ở chỗ này.”

Tô Hồng Tụ nghiêng đầu ngẫm nghĩ, mặc dù trên mặt nàng vẫn dịch

dung, nhưng khuôn mặt nhỏ không kinh người dưới ánh mặt trời chiếu rọi
vẫn hiện ra vẻ đẹp kinh người.

“Vậy ta lặng lẽ theo ngươi. Dù sao ngươi đã sớm biết, ta cũng không

phải người, ngươi không đuổi ta đi được.”

Lúc nàng nói chuyện, có thể cảm thấy rõ ràng ánh mắt Sở Dật Đình giãy

giụa và khổ sở. Tuy bởi vì Tô Hồng Tụ thấy Sở Dật Đình lộ ra ánh mắt như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.