MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 493

ở Trương phủ thêm mấy ngày, lúc đi qua rừng cây, vừa vặn phát hiện một
mình Tô Hồng Tụ núp trong hang núi.

Thật ra Sở Hiên không nhận ra Tô Hồng Tụ, chỉ nghe thủ hạ chính là do

thám nói, gần đây người đệ đệ Sở Dật Đình kia rất thân cận với một nữ tử,
mà tên tuổi nữ tử kia chính là Tô Hồng Tụ.

Bởi vì tò mò, rốt cuộc kiểu nữ nhân gì có thể hấp dẫn đệ đệ mình vốn

không gần nữ sắc, Sở Hiên đã từng nhìn bức họa của Tô Hồng Tụ.

Không thể không nói Tô Hồng Tụ này đúng là một đại mỹ nhân khó

gặp, Sở Hiên làm Thái tử nhiều năm như vậy, đã gặp vô số mỹ nhân, nhưng
chưa từng thấy ai mềm mại như nàng, còn quyến rũ hơn nàng.

Nhưng mà, bây giờ là như thế nào? Sao đại mỹ nhân này lại bị Sở Dật

Đình nhét vào trong rừng một mình?

Hơn nữa, nghe người bên Tây Kinh dfienddn lieqiudoon nói, Sở Dật

Đình cũng mất tích mấy ngày rồi, vẫn không có ý định trở về.

Hắn đi nơi nào rồi? Nữ nhân này, hắn không có ý định muốn rồi sao?

Sở Hiên nhíu mày, ánh mắt chợt lóe, đuôi khóe mắt thoáng thấy ngọc

bội trên cổ Tô Hồng Tụ.

Trên mặt ngọc bội, có một chữ Đình thật to, giống như chỉ sợ người

khác không biết, miếng ngọc bội này thuộc về ai.

Trong lòng Sở Hiên sáng tỏ, xoải bước tới ôm lấy Tô Hồng Tụ mặt đỏ

bừng, toàn thân nóng bóng vào trong ngực.

Thân thể nóng bỏng vừa vào trong ngực, trong lòng Sở Hiên giống như

bị một cây châm nhỏ nhẹ nhàng nhói một cái.

Thật mềm, thân thể thật thơm ngọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.