sau, con số phía trên đã thay đổi hơn mười lần, biến thành vạn lượng hoàng
kim, phong hầu, phần thượng vạn mẫu ruộng tốt.
Có thể thấy trong lòng Phong Lăng Thiên, Tô Hồng Tụ có địa vị tuyệt
đối không tầm thường.
Không nghiêm trọng đến mức đó chứ?
Chẳng qua chỉ là một nữ nhân, huống chi bây giờ nàng đã thành nữ
nhân của người khác.
Đổi lại là hắn, cho dù trước kia thích bao nhiêu, tuyệt đối sẽ xóa sạch
tên nữ tử này khỏi đáy lòng mình.
“Đệ đệ ta, hắn đã về chưa?”
Sở Hiên hỏi Hắc Mộc. Cho tới bây giờ Sở Hiên đều không gọi các
Hoàng tử khác bằng đệ đệ, hắn chỉ gọi một người, đó chính là đệ đệ cùng
mẹ sinh ra với hắn, Sở Vũ.
“Đã trở lại, người đã về Vương phủ, tối nay sẽ đến.”
“Ừm, biết rồi, lui ra đi.”
“Hắc Mộc tuân mệnh.”
“Đợi chút, tối nay kêu người đổi thảm trong cung, lấy thảm dày hơn một
chút trải lên.”
“Dạ.”
Hắc Mộc hơi kỳ quái, mỗi một trang trí, dụng cụ đều do Sở Hiên tự
mình chọn, cũng sắp hơn chục năm không đổi rồi, sao hôm nay đột nhiên
nghĩ tới thay đổi chứ?