MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 538

Tục ngữ nói vui quá hóa buồn, Tô Hồng Tụ thật sự vui vẻ, không nhịn

được hoa chân múa tay vui sướng, không để ý hụt chân, lung la lung lay, sợ
hãi kêu một tiếng: “A!”

Mắt thấy sắp ngã nhào trên đất.

“Cẩn thận!”

Sau một âm thanh trầm đục, Sở Hiên và Tô Hồng Tụ cùng nhau ngã

xuống đất. Sự khác biệt chính là, Tô Hồng Tụ được người bảo vệ trong
ngực, trên dưới toàn thân, ngay cả cọng tóc cũng không dính đất.

Trái lại Sở Hiên, hơi thảm.

Cánh tay của hắn đều dùng để đỡ Tô Hồng Tụ rồi.

Sở Hiên võ nghệ cao cường, thân thể cường tráng, nhưng rất không

đúng lúc, lúc trước ở Đồng Quan cánh tay phải của hắn từng bị trọng
thương.

Thái y đã cảnh cáo hắn, ngàn vạn lần không được để cho cánh tay phải

chịu đè nặng nữa.

Nhưng bây giờ cánh tay phải của hắn bị Tô Hồng Tụ cùng với mấy tảng

đá bị nàng cạy ra đè lên.

Đây nào chỉ là đè nặng! Quả thật là bị thương nặng!

Sở Hiên xanh mặt đẩy Tô Hồng Tụ sang bên.

Đáng chết! Cánh tay phải của hắn lại bị gãy xương!

Mặc dù Tô Hồng Tụ không biết cánh tay phải của Sở Hiên bị nàng đè

gãy, nhưng mới vừa rồi lúc nguy hiểm, chính là Sở Hiên kịp thời đưa tay
che chở nàng, mới bảo vệ nàng không có việc gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.