MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 652

Nghĩ như vậy, Tô Hồng Tụ kéo ghế ngồi, cảm xúc dâng trào ngồi bên

cạnh Thúy nhi: “Ta biết rồi, ngươi nhất định đang nghĩ đến Tôn quản sự?”

Tô Hồng Tụ mở lớn hai mắt về phía Thúy nhi, thần thần bí bí nói.

Thúy nhi quả nhiên hoảng hốt: “Phu nhân... Sao phu nhân biết?”

Theo đó lại chán nản cúi đầu, buồn buồn không vui nói: “Đáng tiếc Tôn

quản sự không thích nô tỳ, hiện giờ ngài ấy vốn không đến gần bất kỳ nữ tử
nào. Bọn họ đều nói Tôn quản sự vốn chưa bao giờ quên nữ tử ngài thích
lúc trước, ngài vẫn một mực chờ đợi nàng ấy hồi tâm chuyển ý.”

Nhìn tinh thần chán nản của Thúy nhi, trong lòng Tô Hồng Tụ cũng

không dễ chịu, nên an ủi nàng ấy: “Sẽ không, Tôn quản sự đã sớm quên nữ
tử kia. Ta dạy cho ngươi, không bằng như vậy, về sau nhìn thấy Tôn quản
sự, ngươi sẽ giả bộ ngã nhào, hoặc làm bộ bị thương gì đó, đợi đến khi Tôn
quản sự đỡ ngươi về phòng, ngươi liền đụng ngã hắn luôn, ngươi không
phải nói hắn là người rất tốt sao? Đã như vậy, hắn nhất định sẽ không bỏ lại
ngươi mà không quan tâm, nhất định sẽ phụ trách ngươi.”

Thúy nhi ngẩng đầu lên, vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa kích động: “Có thật

không? Phu nhân, nhưng như vậy, Tôn quản sự có thể cảm thấy nô tỳ quá
mức càn rỡ không? Đúng rồi, phu nhân, sao phu nhân biết Tôn quản sự đã
quên nữ tử ngài thích lúc trước? Bọn họ đều nói Tôn quản sự chung tình,
vẫn nhớ mãi không quên nữ tử kia...”

Tô Hồng Tụ thầm nghĩ ta đương nhiên biết nữ tử đó, người kia không

phải ai khác, chính là ta.

Đáng tiếc nàng không có cách nào nói cho Thúy nhi, chỉ đành phải vẫn

an ủi Thúy nhi: “Không có việc gì, ngươi nghĩ biện pháp đến gần Tôn Kiệt
trước, đợi đến khi Tôn Kiệt cưới ngươi, chờ sau này các ngươi có thời gian
chung đụng lâu đài, hắn tự nhiên sẽ thích ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.