MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 702

hồ ly và Thao Thiết nữa.

Chuyện xưa có đầu không có đuôi kết thúc như vậy, Tô Hồng Tụ thấy

vô vị tẻ nhạt, “Bộp” một tiếng ném tập tranh vào trong rương.

Cũng không biết có phải âm thanh quá vang dội không, dẫn tới sự chú ý

của Sở Hiên, ánh mắt Sở Hiên nhanh chóng lướt lên tập tranh.

Chỉ một cái liếc mắt, ngắn ngủi một chớp mắt, Sở Hiên lại đột nhiên

khom người xuống, đa tay phải ra ôm chặt lồng ngực mình.

Nhìn dáng vẻ của hắn, giống như đau lòng.

Tô Hồng Tụ kỳ quái liếc nhìn Sở Hiên, lòng đau của Sở Hiên tới bất

ngờ, biến mất cũng nhanh, chỉ chốc lát sau, hắn đã thẳng người lên, không
nhìn tập tranh trong rương nữa, mà một lần nữa đặt sự chú ý vào binh thư
và bản đồ bảo tàng.

Tô Hồng Tụ nhìn sắc trời bên ngoài, trăng sáng đã lên chính giữa, cũng

sắp canh ba.

Nàng nhìn Sở Hiên vẫn ngồi trước bàn, người này tạm thời giống như

không có ý định rời đi.

Thôi, hắn không đi thì không đi, nàng cần phải ngủ.

Tô Hồng Tụ sửa sang lại giường đệm, vỗ vỗ gối đầu, lại vỗ vỗ nữa, hả?

Sao dưới gối nàng cứng ngắc, giống như ẩn giấu thứ gì?

Tô Hồng Tụ đưa tay nhỏ bé, sờ dưới gối, quả nhiên, dưới gối của nàng

giấu một quyển sách kỳ kỳ quái quái, trên mặt dùng giấy đỏ bọc lấy.

Tô Hồng Tụ tò mò trong lòng, vừa định mở sách ra xem, Sở Hiên lại

ngẫu nhiên ngẩng đầu lên nhìn đúng lúc này, nhanh chóng liếc Tô Hồng
Tụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.