MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 744

Nam tử xinh đẹp nói đến đây, đột nhiên ánh mắt mông lung, nhìn ngay

phía trước, cười nhạt một tiếng, tự nói một mình: “Trương Thiệu, ngươi đã
đến rồi?” Rồi theo đó hóa thành làn khói xanh, hoàn toàn biến mất không
thấy.

Tô Hồng Tụ chạy như trốn ra ngoài cửa, nằm sấp ngoài lan can nôn mửa

một trận, đáng tiếc đã trễ, những máu kia giống như có linh tính, vừa vào
thân thể của nàng, tự dung hợp lại với máu của nàng.

Buổi tối, Tô Hồng Tụ chóng mặt lòng buồn bực, ngủ cực kỳ không yên

ổn, vốn không cảm thấy Sở Hiên vào phòng lúc nào.

Nàng lăn qua lộn lại, chỉ cảm thấy thân thể lúc lạnh lúc nóng, nhưng có

hai loại máu vừa nóng vừa lạnh lăn lộn trong người, dung hợp lần lượt thay
đổi, lại ức chế lẫn nhau.

Tô Hồng Tụ rên rỉ khổ sở ra tiếng, Sở Hiên đang đứng ở đầu giường

nàng, thấy mặt nàng lộ vẻ khổ sở, đầu đầy mồ hôi, tay ôm bụng không
ngừng lăn lộn, dùng một tay ôm sát nàng từ sau lưng, một tay khác đặt lên
bụng nàng, ngay sau đó một luồng nhiệt từ trên tay hắn chảy vào thân thể
Tô Hồng Tụ, rát nhanh chóng, cảm giác lạnh lẽo trong cơ thể hoàn toàn bị
ấm áp chiếm lấy, chỉ nghe thấy Sở Hiên ở đầu giường nhẹ giọng hỏi:
“Người nam nhân trong sương phòng kia, có phải ngươi thả đi không?”

Tô Hồng Tụ toàn thân vô lực lắc đầu, bởi vì thân thể quá đau, khóe mắt

không tự chủ rớt ra giọt nước mắt.

Sở Hiên trầm mặc hồi lâu, khom lưng kéo Tô Hồng Tụ vào trong ngực:

“Không sao, thả thì để chạy đi. Ngươi làm sao vậy? Có phải đau bụng
không?”

Giọng nói hơi mang theo lo lắng của Sở Hiên ở bên tai, lại hết sức êm

ái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.