MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 896

giống như quỷ quái giương nanh múa vuốt, sâu và đen bành trướng vô hạn,
hùng hổ mãnh liệt đánh tới Tô Hồng Tụ ở dưới hầm.

Tô Hồng Tụ hoảng hốt kêu một tiếng, khói đặc nóng hổi cuối cùng lan

đến góc nàng ẩn núp, khói đen hun đến nàng mở mắt không ra, hơi nóng
sặc người làm cho nàng khó thở, cổ họng đau đớn, mắt nóng lên, đành phải
cúi đầu, liều mạng để mìn co lại trong góc.

Đột nhiên, trên đỉnh đầu nàng vang lên giọng nói quen thuộc, khàn khàn

trầm lắng, vô duyên vô cớ khiến cho tim nàng đập nhanh.

“Ngẩng đầu.”

Tô Hồng Tụ cực kỳ vui mừng, mặc dù hai mắt nàng bị khói đen hun đến

nước mắt chảy không ngừng, vốn không mở ra được, không nhìn thấy bóng
dáng cao lớn của nam nhân trước mặt, nhưng nhanh chóng ngẩng đầu, run
run rẩy rẩy đi về trước ôm lấy cánh tay Sở Hiên.

“Sở Hiên...”

Tô Hồng Tụ vừa dứt lời, Sở Hiên bỗng nhiên cúi đầu, không hề báo

trước dán môi lạnh như băng lên chiếm lấy môi nàng.

Tô Hồng Tụ khiếp sợ không thôi, phản xạ có điều kiện nhanh chóng đưa

tay định đẩy Sở Hiên ra. Nhưng khi một luồng không khí trong lành từ
khoang miệng nóng bỏng của Sở Hiên truyền đến phổi như thiêu đốt của
Tô Hồng Tụ, Tô Hồng Tụ lập tức thu hai tay lại, mười ngón tay trắng nõn
như ngọc sáng long lanh nắm chặt lấy sau lưng cao lớn rắn chắc của Sở
Hiên.

Nàng tham lam hấp thu lấy hơi thở mới mẻ trong miệng Sở Hiên, thân

thể nhỏ nhắn xinh xắn dần mềm đi, mềm mại không xương mà dựa sát vào
lồng ngực ấm áp rắn chắc của Sở Hiên. Hai bàn tay to lớn của Sở Hiên ôm
chặt lấy lưng Tô Hồng Tụ, ôm nàng càng chặt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.