MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 101

Nguyễn Đài sợ bạn cuống liền an ủi:

- Thì cũng phải có thời gian, cho Hữu nó từ từ nhập cuộc... cá cắn câu

rồi...

Thế rồi hàng ngày trước khi Hoàng Hữu đi gặp người yêu lại được ba

nhân vật khả kính nói trên mở khóa tư vấn "chiếm lĩnh tình yêu". Nhà văn
Nguyễn Hữu Nhàn tuy không lăn lộn tình trường bao lăm, nhưng lại mách
nước rất cụ thể:

- Để tiếp cận thì bước đầu tiên là giả vờ phủi bụi trên áo, trên tóc nó đã.

Sau thấy nó im thì mới dấn tiếp như nắm tay, ôm vai nó hiểu không... nó im
nữa thì mới được sờ ti...

Thế rồi một hôm Hoàng Hữu trở về nhảy cẫng giữa sân Hội hoan hỉ

thông báo:

- Thành công rồi. Thành công rực rỡ rồi...

Mọi người đổ dồn hỏi thành công đến độ nào, Hoàng Hữu thì thầm:

- Tôi đã nắm được tay nó rồi...

Cười không đặng, mắng không xong. Ông chủ tịch Hội Cao Khắc Thùy

lại chẹp miệng:

- Kiểu này thì phải vài năm Hữu mới chiếm lĩnh được Bộ tư lệnh tiền

phương, chưa nói đến Tổng hành dinh tối cao...

Đêm đó, trên chiếc giường một Hoàng Hữu nửa bò nửa quỳ vẽ xong

chiếc bìa sách có in truyện ngắn đầu tiên của tôi. Tập "Phấn thông bay".
Màu bìa chính là màu lá thông non, và những chấm nâu, tựa cánh chim tựa
phấn hoa, chữ ngay ngắn. Nửa tháng sau, bản thảo tập thơ "Ngưỡng cửa
màu xanh", do nhà thơ Hữu Thỉnh nhuận sắc, biên tập kỳ công, đặt tên
cũng được Hoàng Hữu vẽ bìa trên chiếc giường một. Họa sĩ đã lấy tứ từ câu
thơ của Hữu Thỉnh gài vào cho một bài thơ của một tác giả chiến sĩ: Trái
tim hát khi tôi thành chiến sĩ để vẽ chiếc khóa nhạc chỉ với hai màu xanh
sáng và tím hoa mua trên nền trắng trong trẻo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.