MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 106

HỒNG THANH QUANG

Kẻ thành thật trong mỗi gương mặt

K

ia rồi, chiếc Ford - Escape việt dã đen nhói ôm cua bay bướm rồi

đứng khựng dưới tàng cây lộc vừng nhà hàng quán cá bờ sông Thao.

Nhà thơ Hồng Thanh Quang bước xuống như một sự khác thường nào

đấy trước con mắt đông đảo khách thập phương qua lại miền Đất Tổ đã
chọn địa chỉ ẩm thực. Một người của công chúng quen thân, thường thấy
trên màn hình nhưng cách biệt ở tiềm thức mỗi cá nhân, bỗng dưng thấy
hiện diện bằng xương thịt giữa đám đông nên cũng gây không ít ngỡ ngàng
nơi thực khách.

Vầng trán xòa lọn tóc xoăn. Điềm tĩnh, nhưng ẩn chứa khoảng phấp

phỏng. Cặp kính cận góc mắt vuông, quen thuộc. Cái nhìn chậm, hơi lơ ngơ
trước vùng nhòa sáng. Sải bước dài, dứt khoát. Quân phục in nếp nhàu
đường xa. Quân hàm đại tá công an chói lói. Đâu đó còn một Hồng Thanh
Quang trong bộ đồ sẫm màu, láng mượt dưới ánh đèn sân khấu, không kém
phần trang nghiêm.

Bạn đọc yêu quý có tin không, chính gã Hồng Thanh Quang đạo mạo ấy,

đã tỏ bày: "Quả thật tôi hay khóc, rất dễ mủi lòng và không xấu hổ về điều
đó, tuy rằng đấy là điểm yếu của tôi… Thực sự tôi là người hay tủi thân và
hay khóc… Nhưng đừng nghĩ như thế là tôi mềm yếu. Tôi rất muốn giúp
người khác, tôi có thể bị ảo tưởng về mình nhưng tôi có những may mắn
thiên phú và vì thế tôi muốn sử dụng ưu thế của mình, không muốn "ăn
gian" cái gì cả, không muốn lấy không của ai cái gì cả."

Từ gã công tử bột Hà Nội trở thành sinh viên quân sự mê thơ, làm thơ,

rồi dịch thơ. Và yêu. Hào hoa và lãng tử. Hai tố chất ấy giằng co trong
Hồng Thanh Quang, tùy lúc mà phát lộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.