MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 152

Một chút Pháp trong ngoại vi đô thị Việt. Một chút quý tộc Hà thành

thuộc địa trong không gian nông dân Bắc bộ. Những phong vị ấy hoàn
nhuyễn với nhau không một vệt gợn. Quả là Lưu Công Nhân thừa tiền chơi
trội.

- Anh chỉ làm việc có bốn năm ở đây mà sao xây cất kỹ lưỡng thế này

cho tốn tiền. Dù anh không thiếu tiền. Sáu mươi mét vuông với ba sào đất
là cả một gia tài của người nông dân giàu có ở ta hiện nay...

Đẩy cao chiếc kính 150 năm tuổi gọng vàng của Anh lên sống mũi cho

thêm bề cao ngạo, Lưu Công Nhân mở chiếc hộp gỗ đàn hương nhót ra nửa
điếu xì gà La Habana, và rất nhanh sập nắp hộp lại, cắm vào chiếc píp cán
ngà, quệt que diêm Thụy Điển qua cạnh bàn, hoa hoa vòng tròn ngọn lửa
diêm cho nhạt bớt phốt pho. Châm lửa. Ông rít ba hơi vừa vừa, phì khói ra
tức thì. Có lẽ họa sĩ cũng không nghiện ngập gì.

- Đây là thứ thuốc lá Picasso, Hemingway đã từng hút. Sở dĩ nó đắt nhất

thế giới, vì nó được lựa từ những tàu lá thuốc tốt nhất, trên cây thuốc tốt
nhất của giống thuốc lá tốt nhất.

Lưu Công Nhân ghé sát tôi nói nhỏ vẻ quan trọng rồi hinh hích cười như

gã thanh niên mới lớn - "Và nó được se cuốn trên những bắp đùi non của
những trinh nữ lại da đen vùng Caraïbe. Ông có cảm nhận được mùi hương
trinh nữ ấy qua mồ hôi thấm trong lá thuốc không?"

Dường như thấy tôi đã bị nốc-ao, họa sĩ mới vê cằm.

- Tớ đã bán căn nhà này ngay khi vừa xây xong cùng với toàn bộ thiết bị

của nó, trừ những hòm tranh.

Tôi ớ ớ ngớn cổ lên:

- Vừa xây xong đã bán ngay, thì anh định bỏ Bắc về Nam à?

- Bỏ là thế nào. Tớ bán với giá thành thực tế, mua đất hết bao nhiêu, xây

dựng hết bao nhiêu, trừ tủ lạnh, bếp điện, bếp ga sẽ khấu trừ phần trăm hư
hao sau 4 năm sử dụng. Bán nhưng sau 4 năm nữa tớ mới giao nhà, đã thỏa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.