MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 217

chấm chấm ngón tay vào bát mì rồi đưa loằng ngoằng những nét ngang nét
dọc trên mặt bàn loang lổ cặn bẩn. Hắn cao hứng họa tôi. Chợt hắn lắc đầu:

- Bên trong ông động quá. Khó nắm bắt thần thái. Với lại vốn dĩ ông đã

động và hiện nay tâm lại đang bị động. Ông thiếu cái tĩnh quá… để tôi thử
lại lần nữa xem nhé.

Bút kim và sổ tay. Hắn méo mồm, bặm môi thè lưỡi, trợn mắt khua khua

tay bút trên mặt giấy. Vẽ. Xé. Vo. Ném cục giấy xuống hào nước cá rô phi
ve vẩy vây đuôi. Vẽ. Xé. Vo. Ném… Tôi khoái thầm. Hắn chấm chót lưỡi
đỏ hồng vào chén rượu. Chiếc điếu mini kẹp giữa đùi đã nạp thuốc tự lúc
nào không hay. Mồi lửa đóm tre ngâm chỉ còn chấm than quăn quăn phoi
bào.

- Có những kẻ, người khác vĩnh viễn không nắm bắt được thần thái họ.

Những người ấy chỉ có thể là thiên tài hoặc một kẻ khốn nạn nhưng không
thiên tài. Ông thì chẳng thể nào là một trong hai ấy… Tôi thề là tôi sẽ vẽ ra
cái chân bản của ông một ngày nào đấy. Nghệ thuật thiêng lắm, lúc nó chín
đến là nó tự rụng vào bên trong ta.

Phần vì mệt phần vì muốn mau kết thúc, tôi tiếp cho hắn lát bánh tẻ nữa,

giục:

- Thôi uống nốt đi rồi măm. Bọn mình hão quá. Văn chương nghệ thuật

là cái cục bò khô gì mà phải đăm đăm chiêu chiêu khổ sở làm vậy. Nào…
Uống…

Hắn sững sờ như vừa bị ai tát vào mặt bất thần, tròng mắt xoáy lên ngầu

ngầu, hai bàn tay cuộn thành nắm đấm. Chậm rãi dựa điếu nơi chân bàn,
chúm môi chụt chụt hết ngụm rượu, hắn quay sang phía chủ quán lễ phép,
nhũn nhặn:

- Nhà cháu xin lỗi chị điều sắp xảy ra sau đây đấy ạ… - Xắn tay áo, hắn

run rẩy nhưng chậm chạp túm lấy cổ áo tôi thúc ngược lên một cái cảnh
báo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.