MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 236

NGUYỄN VIỆT CHIẾN

"Ta học mùa xuân cách tặng hoa"

C

ơn mưa kết xuân đón hạ ập trên Hội trường Ba Đình vừa lúc dừng lễ

kỷ niệm 50 năm thành lập Hội Nhà văn Việt Nam. Trước mưa, các văn
nhân chỉ biết lượn quanh sảnh chờ giờ G phía nhà ăn hoặc níu nhau ký tặng
sách, chụp ảnh.

Và tôi cũng chẳng ngoại lệ.

Trần Nhương đứng giữa Lê Đạt và Nguyễn Việt Chiến, quay phải quay

trái giơ cao máy ảnh kiếm thêm người thứ tư. Tôi đứng gần nên nhận được
lời mời ngẫu nhiên. Nhoáng nhoàng chuỗi bấm tạch tạch nhờ tay máy
Nguyễn Đình Toán. Oách. Bốn nhà văn, bốn thế hệ đứng trong mưa xiên
thưa, trên bậc đá hoa cương nghiêm lạnh, đỡ lưng là mặt tiền tòa Hội
trường Ba Đình ướt đầm…

Liên kết bốn người vụt tan mảnh. Trần Nhương "ring" Lê Đạt đi như

hiện vật triển lãm. Trống trơn. Nguyễn Việt Chiến ngơ ngác nhìn ra khoảng
trống xanh của những ô cỏ, rồi quay lại nhìn tôi như dò hỏi, tò mò một cách
ể oải nhưng ấm áp. Rám nắng, hoa râm đan cài như mộng mạ nơi chân tóc,
áo kẻ dài tay gam xanh sẫm, quần ka-ki hạt dẻ, nửa gấu sau bị gót đôi giày
khô khát như hai chiếc bánh mì mốc nhai rách. Bờ vai xuôi trĩu xuống vì
sức nặng nào đấy đang dồn ép. Một gánh mơ hồ nhưng tôi cảm nhận được
nó lấp ló trong ánh mắt, lúc trầm âm u, lúc sáng quyết liệt.

Dưới rã rời mưa thưa cuối cơn, không hiểu sao trong lúc đưa chân chạy

trời, tôi chợt thấy hiện lên trong trí nhớ câu thơ của Nguyễn Việt Chiến: "Ta
học mùa xuân cách tặng hoa." Một câu thơ truyền thống, giản dị kiểu khẩu
ngữ trịnh trọng mà vẫn sang kiểu cách. Nó như tự thú, như châm ngôn ứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.