MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 24

CẦM GIANG

Với mối tình ẩn khuất và miền thơ tây

bắc

N

hắc đến Cầm Giang người ta nhớ ngay những bản dịch thơ tiếng Thái

nổi tiếng thuở nào. Nhiều độc giả và không ít nhà văn nhà thơ mặc tưởng
Cầm Giang sinh và lớn lên ở Tây Bắc. Phải là con đẻ của Tây Bắc mới làm
thơ và dịch thơ về Tây Bắc ám ảnh đến thế.

Và tôi, nếu không có cuộc gặp ngẫu nhiên với người quen cũ của nhà thơ

buổi chiều cuối thu Sài Gòn thì trong ký ức giáo khoa thư cũng đã yên bụi
phai mờ về ông.

Cụ bà cán bộ ngân hàng hồi hưu, ngoại bảy mươi, quá vãng xuân sắc vẫn

nguyên nét sự sang trọng, kiêu hãnh ở nụ cười ghìm giữ, ở mái tóc bạc
suông mềm, ánh nhìn lắng trầm và cử chỉ khoan thai sắp có vẻ chậm. Căn
phòng trên tầng mười một cửa mở hướng Tây - Bắc, gió lay dãy chậu cảnh,
tung lá rèm lách cách khua những vòng treo.

Biết tôi là nhà văn ở Bắc, sau nửa ly vang lạnh, hồi ức những câu chuyện

xưa của người đàn bà đa đoan bỗng nhắc địa danh Thái Nguyên đặc sản trà
Tân Cương... giai điệu dân ca bản địa sli, lượn và nhà máy thép với âm sắc
bỗng dịu dàng. Nụ cười phiêu du, bàn tay xếp chéo nhau trên bàn, bà nhìn
vào màu rượu tím, hay là ánh xạ của pha lê. Một câu hỏi thẳng, như là lời
tự sự:

- Ngoài Bắc, cháu nghe mấy ai còn nhắc đến Cầm Giang nữa không?

Ngỡ ngàng, tôi không chuẩn bị để nghe một cụ bà đài các từng là cán bộ

quản lý tiền vàng nhắc về Cầm Giang. Chưa kịp giao lễ thì bà đã nối tiếp
qua nụ cười rưng rưng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.