MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 273

SAO MAI

Sống và viết như ngày mai không thể...

N

hiều lúc không thể làm gì, tôi thường hướng đến nơi để sách của

những người quen thân. Một lần kia lật trang vu vơ bên giá sách, mấy câu
chữ vô tình in ngay trong trí: "...Chỉ xin kể tiếp các sự đời khác. Tất nhiên
là sự đời của tôi cũng như các bạn đọc thôi, nó phải rộng dài hơn hẳn kích
thước chiếc lá đa hoặc to tát hơn tầm vóc chiếc lá đề..."

Vâng. Những lời thú nhận tưởng ngô nghê nhưng lại là sự bỡn cợt, ngán

ngẩm hàm chứa cả sự lịch lãm thấu tỏ cõi người ấy, chính là của Sao Mai.
Tôi chợt buông sách. Và, thấy một Sao Mai trước mặt.

Sao Mai nhổm nửa người trên chiếc ghế mây trũng mặt, quần dải rút

buột nút tai thỏ lủng lẳng, kính trễ nửa sống mũi, tóc bềnh bồng xõa
nghiêng vai, tay bút bi gia công, tay cầm mảnh bản thảo nhôm nhoam trên
bản giấy đã in rô-nê-ô, thi nhau cào cào không khí về phía lòng.

- Mày vào ngay đây! Nghe xem cái mẩu này...

Tôi chưa kịp hạ người ngồi, thì đã thấy trên mặt bàn loang ngấn cặn

nước chè, bã thuốc lào, tàn đóm vỏ diêm, tràn ự một chén vại lềnh phềnh
những trái dâu dại, mảnh long nhãn, xác ong rừng, thân nhộng tằm trong
thứ nước nâu nâu đỏ, mà Sao Mai gọi là tửu thập cẩm bổ đại...

Đó là món rượu đặc chế từ dược liệu tự có trong trang trại Sao Mai ở

rừng. Món rượu thường được Sao Mai làm nhuận nghe cho những ai bất
chợt lọt vào phòng, khi nhà văn vừa viết xong được chút gì tâm đắc. Dù đó
là một chữ, một dòng bỏ ngỏ.

Dùng que tăm gạt bỏ đám dược liệu động thực vật nổi nênh, tôi mới

nhấp được ngụm thập cẩm bổ đại đủ vị đắng cay, chua chát lẫn ngậm ngùi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.