MIẾNG BỌT BIỂN MA QUÁI - Trang 20

– Bố! Bố ơi! – Tôi hét to, chạy lao qua phòng khách và phòng ăn. – Bố

ở đâu đấy?

– Phù, phù, – ông lên tiếng. – Phù phù.

– Gì vậy? – Tôi hét lên, chạy xuyên khắp nhà. – Ôi, bố ở đây à?

Ông đang đứng trên đỉnh thang phía trước phòng ngoài. Một tay ông

cầm búa, tay kia cầm một cuộn lớn dây điện màu đen, miệng ông ngậm một
vốc đinh.

– Phù, phù. – Ông nói không thành tiếng.

– Bố ơi, bố muốn nói gì vậy? – Tôi hỏi.

Ông nhổ nắm đinh ra.

– Xin lỗi, – bố cáu kỉnh. – Bố phải chữa hệ thống thắp sáng của phòng

này. Dây điện ở đây cũ lắm rồi, lại chắp nối lung tung. – Ông đưa mắt nhìn
xuống đống dụng cụ ngổn ngang trên sàn nhà. – Kat, lấy cho bố cái kìm.
Thế này mà không được nữa thì đến phải gọi thợ điện thôi.

Bố ươm hoa, trồng cây thì giỏi. Nhưng hễ cứ đụng đến những việc sửa

chữa này nọ là ông cứ rối tinh cả lên.

– Đây bố này, – tôi đưa cái búa cho ông và giơ miếng bọt biển lên. – Bố

hãy xem cái này đi. – Tôi giục. Tôi đứng nhón chân nên ông có thể thấy
miếng bọt biển sát tận mắt. – Con tìm thấy nó dưới chậu rửa bát, nó có hơi
ấm, có mắt và là vật sống. Con không biết nó là cái gì.

Đôi mắt bố nhìn ra từ dưới chiếc mũ chơi bóng chày:

– Nào để xem thử nó là cái gì đây. – Ông nói. Tôi giơ miếng bọt biển

lên cao hơn để ông có thể chạm tới được. Ông cúi xuống cầm lấy miếng bọt
biển từ tay tôi.

Tôi không thấy cái thang lung lay, cũng không thấy nó bắt đầu đảo

nghiêng. Tôi chỉ thấy nét mặt bố thay đổi. Tôi thấy mắt ông mở to. Và
miệng ông há ra trong một tiếng kêu khủng khiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.