MIẾNG BỌT BIỂN MA QUÁI - Trang 23

của nó giống như ai vặn thiết bị hóa lỏng với tốc độ cao. Miếng bọt biển thật
sự đang phát ra những âm thanh nghe rất vui tai. Oa, oa, oa, oa, oa.

Tôi ngồi xuống sàn nhà phòng ngoài, cảm thấy người run rẩy.

Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Tôi tự hỏi. Daniel nghĩ tôi xô nó. Và

bố cũng nói điều y như thế. Cả hai đều nghĩ tôi xô họ ngã. Vì sao vậy?

Ba bum. Ba bum. Ba bum. Miếng bọt biển đập ấm nóng trong tay tôi.

Tôi run lên vì sợ. Đột nhiên, miếng bọt biển dường như thành một vật

kinh hoàng. Tôi không muốn cái vật này ở bất kỳ đâu bên cạnh tôi hay gia
đình tôi.

Tôi chạy ra ngoài. Tôi thấy một thùng rác to bằng kim loại đặt cạnh nhà

xe. Tôi bật nắp thùng lên, quẳng miếng bọt biển vào rồi đóng chặt lại. Trở
lại nhà, mẹ gọi tôi vào phòng khách.

– Mẹ nghĩ bố chỉ bị bong gân ở mắt cá chân thôi. – Bà nói. Bây giờ con

hãy nói mẹ nghe chuyện gì đã xảy ra.

Thứ năm, tôi ngồi vào bàn học lên danh sách khách mời dự tiệc sinh

nhật của mình. Cái ngày trọng đại đó chỉ còn hai hôm nữa. Hôm nay tôi phải
đưa danh sách đó cho mẹ để bà còn kịp mua các thứ cho ngày thứ bảy.

Tôi nghe thấy tiếng Daniel trò chuyện với Carlo khi hai đứa sầm sập

lên cầu thang.

– Nhìn xem này, nó y như miếng bọt biển cũ. Nhưng đấy lại là một sinh

vật! – Daniel giảng giải. – Tớ đoán nó là một con vật tiền sử, kiểu như tê
giác hay cái gì đại loại thế.

Tôi nhảy lên lao ra khỏi phòng.

– Daniel! – Tôi quát lên. Mày làm gì với cái ấy đấy? – Tôi chỉ vào

miếng bọt biển trên tay nó. – Chị đã quẳng nó đi rồi mà.

– Em nhặt được trong thùng rác. – Daniel đáp. – Có điên mới quẳng nó

đi. Phải không, Carlo?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.