MIẾNG BỌT BIỂN MA QUÁI - Trang 63

17

– Điều này không thể xảy ra được. – Tôi thì thào.

Nhưng mà đã xảy ra thực.

Các mảnh rời của Grool bò trượt khắp mặt bàn, chúng lăn qua lăn lại

rồi cuộn vào nhau thành hình một quả bóng nâu. Một miếng bọt biển. Tất cả
chỉ diễn ra chưa đầy một phút.

Bây giờ con Grool lại đưa mắt nhìn tôi. Nó lại rung mạnh đến mức cái

bàn học của tôi thật sự bắt đầu nhảy múa. Tiếng cười gằn ma quái của nó
phá tan sự im lặng choáng váng của tôi. Hê, hê, hê!

– Im đi! Im đi! – Tôi gào lên!

Nhưng nó lại cười mạnh hơn.

Hoảng sợ, tôi lấy một cái tất bẩn từ hòm quần áo ra và dùng nó nhặt

Grool lên. Sau đó tôi ném nó trở lại lồng.

Hê, hê, hê.

Tôi kêu thét lên, lao úp mặt xuống giường, lấy tay bịt tai.

Mình sẽ phải sống suốt đời với vận rủi này sao? Mình còn có thể làm gì

được nữa đây?

Tôi hoảng sợ, giận dữ và bối rối. Thậm chí tôi cũng không thể giả vờ

vui vẻ như thường lệ được. Khi dì Louise dẫn Daniel và tôi ra hiệu kem tôi
thậm chí không ăn hết một cốc nhỏ loại kem nước quả có trộn bơ. Bình
thường tôi rất thích loại kem ba lớp đó. Nhưng bây giờ làm sao tôi còn vui
vẻ lại được? Tôi đã bị buộc chặt vào con Grool suốt đời.

– Dậy đi, chị Kat! Dậy đi! – Một giọng lo lắng thì thào bên tai tôi.

Tôi chậm chạp nhắc đầu khỏi gối.

– Gì vậy?

Daniel vung vẩy cái cặp sách của nó qua lại trên đầu tôi chừng mấy

phân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.