MIẾNG BỌT BIỂN MA QUÁI - Trang 91

Carlo và tôi phóng theo Daniel. Tôi dấn lên dẫn trước cả bọn. Nhưng

đến phút cuối Daniel vượt lên và là người đầu tiên chạm cửa hiệu kem.

– Em thắng rồi! – Nó kêu lên mừng rỡ.

Chúng tôi lao vào trong hiệu kem. Daniel vui vẻ cất tiếng gọi:

– Cho bàn ba người.

Người phục vụ mời chúng tôi ngồi, đưa thực đơn và lau bàn bằng

một… miếng bọt biển!

– Gớm quá! Cất cái này đi ngay! – Daniel cáu kỉnh nói.

Người phục vụ không hiểu đầu đuôi ra sao cả. Còn ba chúng tối đều bật

cười. Đây là tiếng cười đầu tiên sau mấy tuần buồn bực vừa qua.

– Xin đừng bận tâm đến cậu em cháu, – tôi nói với người phục vụ. –

Nó đang có chuyện với những miếng bọt biển.

Nghe thế Daniel thụi tôi ở dưới bàn, tôi trả miếng lại khá mạnh.

Người phục vụ trợn mắt rồi đi lấy kem mang đến. Khi ăn kem tôi mới

thấy mình rất đói và lại rất vui sướng.

Con Grool đã biến mất vĩnh viễn.

Chúng tôi ních đầy một bụng kem nên đúng là lăn về nhà chứ không

phải đi.

– Killer, lại đây nào? – Tôi đẩy cửa sau và bước vào bếp.

– Này, Killer đâu? Lại đây nào! Mày không vui thấy chúng tao về sao?

Nghe tiếng gọi nhưng Killer không quay đầu lại. Nó đang đứng bên

cạnh chậu rửa bát gầm gừ và ve vẩy đuôi. Nó dùng mũi ấn vào cửa tủ cố mở
ra.

– Killer, bọn tao ăn kem rồi. Bây giờ là phần của mày. – Tôi nói và đặt

xuống một bát thức ăn chó còn tươi sốt, bỏ thêm vào đó mấy miếng kẹo
gôm tối qua sót lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.