MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 113

hãi. Trong lòng hai người nhất định rất lo lắng. Nếu như chuyện đuổi quỷ
không thành, người một nhà chúng tôi đều sẽ bị quỷ hại chết. Thím Hai và
em gái thực sự không muốn tin chú Hai là quỷ. Nhưng dường như cũng
không hẳn là vậy.

“Thím Hai, cháu đi gọi điện cho Huyền Thanh đạo trưởng. Hai người

không cần đi, nhưng nhất định không được nói chuyện này với người
khác.” Tôi nói xong chạy thật nhanh ra ngoài.

Nói rõ tình hình với Huyền Thanh đạo trưởng xong, hơn một tiếng

sau, ông ấy đã chạy tới. Từ xa đã trông thấy ông ấy, vẫn quần áo nông dân
như lần trước, nhưng lần này không xách lồng gà mà là một sọt gà con.

“Gà con mới nở, một đồng một con, chị dâu có muốn mua mấy con

không?” Tôi và thím Hai đứng ở cửa chờ Huyền Thanh đạo trưởng. Ông ấy
giơ giơ cái sọt còn cầm lên một con gà cho chúng tôi xem.

“Gà con đẹp quá. Nhà tôi toàn gà trống lớn, đúng lúc thiếu mấy con gà

con, mau mau cầm vào đây, chúng tôi phải chọn mấy con mới được.” Thím
Hai vội vàng đóng cổng lại. Huyền Thanh đạo trưởng nháy mắt với tôi.

“Đạo trưởng mời vào trong.” Tôi dẫn đạo trưởng vào trong phòng,

đóng cửa lại.

“Ông chính là Huyền Thanh đạo trưởng?” Thím Hai nhìn đạo trưởng

một lượt, không tin vào hai mắt mình. Đây không phải là người bán gà hôm
qua sao, nhìn thế nào cũng không thấy có dáng vẻ của một đạo trưởng.

“Đạo trưởng, lúc ông đuổi quỷ nhất định phải đảm bảo an toàn cho

nhà tôi nhé. Ông ấy là một người tốt, cũng là đạo sĩ đi bắt yêu đuổi quỷ
giống ông. Cầu xin ông!” Hai mắt thím Hai ngân ngấn nước. Bà ấy rất sợ
có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.