MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 50

Từ trước tới nay, tôi chưa từng nghe thấy quyển sách nào có tên là

Cửu ngự thần sách, đọc lướt qua thấy nội dung bên trong đều là những điều
không tầm thường, trong lòng xuất hiện mấy phần kính sợ, trân trọng cất đi.
Chú Hai dặn tôi, cho dù có chuyện gì cũng không được vứt quyển sách này
đi. Tôi nghiêm túc đáp ứng ông ấy. Thực ra, không cần chú Hai phải nói,
đối với tôi, quyển sách này như báu vật gia truyền, ý nghĩa to lớn, tôi làm
sao có thể vứt bỏ được.

Giữa trưa ngày thứ hai, khi chúng tôi vừa ăn cơm xong, Hoàng đại gia

trong thôn đột nhiên chạy tới nhà chúng tôi cầu khẩn, nói có chuyện cần
chú Hai ra tay giúp đỡ. Trước kia, bởi vì chuyện bò ăn hoa màu, nhà chúng
tôi và nhà Hoàng đại gia từng xảy ra va chạm. Tôi và em gái còn đánh nhau
với Hoàng lão tam, cháu trai của Hoàng đại gia, cho nên bây giờ thấy
Hoàng đại gia, chúng tôi đều không vui, không muốn để cho chú Hai đồng
ý giúp nhà bọn họ.

Chú Hai cũng không lập tức trả lời, mà vẻ mặt nghiêm túc, vô cùng

kiên nhẫn hỏi Hoàng đại gia rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Hoàng đại gia
đau xót thở dài đem mọi chuyện kể lại cho chúng tôi. Thì ra là cháu trai
Hoàng đại gia, Hoàng lão tam sáng nay đi ra sau núi, sau khi trở về giống
như phát điên, miệng không ngừng kêu: “Có quỷ, có quỷ.” Hơn nữa còn
đánh loạn người khác. Hoàng đại gia tức giận, đem hắn cột vào cửa chuồng
bò, Hoàng lão tam liền sùi bọt mép, hai mắt trắng dã. Lần này, Hoàng đại
gia thực sự sợ hãi, vội mặt dày tìm đến nhờ chú Hai.

Sau khi nghe xong chuyện đã xảy ra, chú Hai trầm ngâm không nói,

cũng không có đáp ứng giúp Hoàng đại gia.

Hoàng đại gia nghĩ đến đụng chạm trước kia cùng nhà chúng tôi, nhất

thời hiểu dụng ý của chú Hai, đột nhiên kêu một tiếng, quỳ xuống trước chú
Hai. Chú Hai biến sắc, vội vàng đưa tay đỡ hắn, nhàn nhạt nói: “Đưa tôi đi
xem một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.