MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 69

Nghĩ đến đây, trong lòng tôi rét run, nhìn cửa chính bị gió tà thổi rung

lên kẽo kẹt, cơ thể không tự chủ run lên. Tiếng đẩy cổng vừa dừng lại, tiếng
cọ xát lại vang lên ở cửa chính như tiếng người sợ hãi thét chói tai.

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng làm thế nào cũng không bình tĩnh

được, trong lòng tràn đầy sợ hãi. Đúng lúc này, giọng nói dịu dàng, trong
trẻo của một cô gái chợt vang lên bên tai tôi: “Đừng sợ!” Thanh âm an ủi
ấm áp, khiến tôi nhất thời ngẩn ra, ngay sau đó, tôi cảm giác, dường như
tay phải của mình đang được một bàn tay khác nắm lấy, bàn tay kia mềm
mại, mát mẻ, đúng là rất giống bàn tay của một cô gái.

“Ai đó?” Tôi vội vàng quay đầu, nhưng lại không hề nhìn thấy gì. Tôi

rõ ràng cảm thấy có người ở bên cạnh tôi, nắm lấy tay tôi, cảm giác yên
bình vô cùng chân thực. Từ nhỏ đến giờ, mỗi khi tôi gặp nguy hiểm, cảm
giác sau lưng có chỗ dựa thường xuất hiện, bây giờ, nó lại xuất hiện một
lần nữa.

Tôi có thể cảm giác được cô gái đó đang ở ngay bên cạnh tôi, nhưng

tôi không thể nhìn thấy cô ấy. Tôi hỏi cô ấy, cô ấy cũng không trả lời, chỉ
lặng lẽ đứng cạnh tôi.

Bên ngoài, gió tà thổi càng ngày càng mạnh, đột nhiên cửa chính đông

một cái, giống như có vật gì đó nặng nề đụng vào.

Cả người tôi lập tức căng thẳng, lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn chằm

chằm vào cửa chính, lòng bàn tay không ngừng đổ mồ hôi lạnh.

Lúc này, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng chuột chin chít. Nhưng

những tiếng chin chít này nghe âm u, lạnh lẽo, kinh khủng hơn tiếng chuột
kêu nhiều lần. Nghe thấy âm thanh này, ai cũng có cảm giác dường như có
cái gì đó đang gặm nhấm trong lòng mình.

Rốt cuộc, thứ ở bên ngoài là cái gì? Chú Hai đâu, sao ông ấy không ở

đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.