MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 94

“Anh, anh đừng để ông ta lừa, bói toán gì mà tận mười đồng một quẻ.”

Em gái kéo tay tôi, không cho tôi xem.

“Không sao, anh muốn xem ông ta nhìn ra những gì, mà mấy con gà

trong lồng của ông ấy cũng không tệ, biết đâu lại có thể bán rẻ cho chúng
mình.” Phải mượn cớ đuổi em gái đi mới được, nếu em gái biết, về nhà
chắc chắn sẽ kể cho thím Hai nghe, nếu như chú Hai không bị quỷ ám, thím
Hai và em gái nhất định sẽ nói tôi là một kẻ vong ân phụ nghĩa.

“Nghiên, anh hơi đói, hình như phía trước có bán khoai nướng, em đi

mua cho anh mấy củ được không, anh cho em thêm mười đồng, muốn ăn gì
thì tự mua.” Tôi vỗ vỗ bụng, ý bảo mình đói đến sắp không chịu được nữa
rồi.

“Anh, em đi mua khoai nướng cho anh, anh đừng để bị mắc lừa nha,

đừng để ông lão xấu xa này lừa hết tiền của ba.” Em gái nói xong nhảy
chân sáo rời đi.

Ông lão vẫn không nói lời nào, hí mắt nhìn tôi, chẳng lẽ, ông ta đã đọc

thấu những suy nghĩ của tôi. Thấy em gái đã đi xa, tôi vội vàng đi về phía
trước.

“Xin hỏi vị đạo trưởng này, ông thực sự có thể bắt quỷ trừ tà? Đây

không phải chuyện đùa, nếu ông không có bản lĩnh bắt quỷ, ngược lại còn
kích động quỷ tà đến quấy nhiễu gia đình tôi thì sao?” Tôi vừa nói vừa lôi
ra mười tờ tiền giấy.

“Trước hết, ông hãy bói một quẻ xem mệnh của tôi thế nào đã, nếu

ông nói đúng, tôi sẽ cho ông hai mươi đồng, thế nào?” Chưa biết đây có
phải đạo sĩ thật hay không, cứ để ông ta bói trước một quẻ đã.

“Hả? Xem đúng thì cho hai mươi đồng? Cậu bé, cậu đúng là người

hào phóng, được rồi, không nói nhiều nữa, vì hai mươi đồng, tôi sẽ xem
cho cậu một quẻ, nói thật, hôm nay tới chợ, một người tìm tôi xem bói cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.