Lên đỉnh thế giới trong nỗi cô đơn
S
au thời gian đánh nghiệp dư, rốt cục Cus cũng cho tôi chuyển sang
chuyên nghiệp. Cus tìm đến người bạn cũ Jimmy Jacobs bởi anh này
cùng với người đồng nghiệp Bill Cayton mở công ty Big Fights,
chuyên đầu tư và quản lý võ sĩ
Công ty này đã từng quản lý cho những cái tên lẫy lừng như Wilfred
Benitez hay Edwin Rosario. Vậy là tôi trở thành võ sĩ chuyên nghiệp,
ở tuổi 18.
BIẾN NỖI ĐAU MẤT THẦY THÀNH SỨC MẠNH PHI THƯỜNG
Bỏ qua những chi tiết rườm rà về hợp đồng và nghệ thuật lăng xê của
công ty này, tôi đã khởi đầu con đường chuyên nghiệp của mình một
cách suôn sẻ. Tôi đánh ác liệt mà không cần biết đối thủ là ai. Kể cả
khi đấy là John Tate, cựu vô địch quyền Anh hạng nặng WBA, tôi
cũng chỉ tốn có đúng 1 phút rưỡi để tung ra cú knock-out.
Thời gian ấy tôi vẫn chưa làm tình. Tôi muốn tập trung hoàn toàn vào
việc thi đấu để trở thành số 1 và bản thân tôi cũng không biết nói năng
thế nào với các cô gái, chẳng lẽ lại đến ngồi kế bên rồi hỏi: “Buồn ngủ
không cưng? Lên giường ngủ chung không?”
Từ khi chuyển sang chuyên nghiệp, tôi đã thắng một lèo 11 trận liên
tiếp. Nhưng có một điều quan trọng hơn là mạch trận oai hùng ấy: sức
khỏe của Cus. Cus bị bệnh suốt từ khi tôi chuyển vào sống hẳn với
ông ấy và Camille. Những cơn ho cứ kéo dài và ngày càng trở nên tồi
tệ. Tôi biết vì số lần Cus đến xem tôi thi đấu càng ít dần đi.
Lúc ấy tôi cứ đinh ninh là Cus rồi sẽ vượt qua. Ông ấy sẽ khỏe lại để
còn chứng kiến tôi giành đai vô địch hạng nặng chứ. “Chắc ta không