MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 10

Cảnh tượng yên lặng đến nghẹn ngào, lưu luyến chia tay, tại Chiến gia

sẽ không bao giờ xuất hiện.

Đại sư huynh nhìn chòng chọc bọc đồ trên lưng ta: “Ngươi, một cô

nương ra ngoài, liền chỉ mang một chút đồ như vậy? Ngươi không cần tắm
táp thay rửa y phục sao?”

Lục sư đệ ha ha cười: “Sư ca, nàng có điểm nào giống một vị cô nương?

Ta nhìn nàng là biết xuống núi không cần thay quần áo!”

Tam sư huynh sờ sờ đầu của ta: “Tiểu sư muội, xuống núi ngàn vạn

không cần lao vào rắc rối. Nếu như gặp rắc rối cũng không được nói là
người của Chiến thị. Tùy tiện nói một môn phái khác là được.” Chủ ý này
thật tốt, ta cũng gật gật đầu đồng ý.

Thất sư đệ mới chỉ cao đến eo ta, bắt lấy bộ váy màu thiên lam của ta,

lắc lắc nói: “Sư tỷ, hai sư huynh nói ngươi xuống núi là vì muốn cướp một
anh trai mỹ nhân trở về thành thân. Ngươi không cùng ta thành thân sao?”

Ta chậm rãi ngẩng đầu, thanh thanh đạm đạm khẽ liếc nhìn một vòng,

gằn từng chữ một: “Các, vị, lo, nghĩ, nhiều.”

Mấy người bọn hắn đồng loạt rùng mình một cái, Lục sư đệ ai oán nói:

“Ngươi lại còn trang điểm nữa!”

Mẹ và cha ta kéo đám người đang đứng xếp thành hàng trước mặt ta ra,

cười nói: “Ta nhìn Hoằng Nhi trang điểm dáng vẻ cũng không tệ. Đi tham
gia đại hội võ lâm, nhất định có thể quyến rũ được các tiền bối võ lâm,
Hoằng Nhi nhà ta sâu không lường được.”

“Chỉ có mẹ hiểu rõ Hoằng Nhi!” Ta bổ nhào qua, kéo tay mẹ.

“Hoằng Nhi, nhớ kỹ lời ta nói.” Cha rất nghiêm túc nhìn ta: “Cho dù có

giành được vị trí Võ Lâm minh chủ hay không cũng không quan trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.