MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 11

Mấu chốt là kết giao với bằng hữu võ lâm trên giang hồ, sáng ngời võ nghệ,
cho toàn võ lâm biết Chiến gia ta cũng không phải sa sút.”

“Con hiểu được.” Không phải là đi ra ngoài một lần, nháo vài trận long

trời lở đất, cho tất cả người trong thiên hạ biết Chiến gia tiền nhiệm môn
chủ tuy rằng quy ẩn nhiều năm, nhưng như cũ không phải dễ chọc vào!

Ta thật thích nhiệm vụ được giao lần này.

“Xuống núi, tất cả đều phải cẩn thận.” Cha nói.

Ta ưỡn ngực ngẩng đầu, sau lưng ta Tiểu Lam cũng hùng dũng oai vệ

mà gật đầu.

“Cha, mẹ, các vị đồng môn, Hoằng Nhi cáo từ!” Ta chắp tay, học lại tác

phong của nhân sĩ võ lâm. Mẹ chốc lát mắt đã đỏ lên, duỗi tay sửa sang lại
y phục cho ta.

“Ngươi đi đi.” Cha thản nhiên nói: “Tuyết Ngọc tôm, thiên sơn hồng

phúc ban của ta, ngươi đã giết chết hơn phân nửa, ta chờ ngươi trở về chịu
phạt.”

Ta thân hình bỗng chốc cứng lại, kéo Tiểu Lam, giống như lướt gió đi

xuống núi.

————–

Hành tẩu giang hồ là giả, cầu danh lợi mới là thật.

Phụ thân cho ta tiến vào võ lâm, là muốn ta làm cho Chiến gia nổi danh

một lần nữa.

Tuy rằng đoạn đường này ta cũng thuận tay thu dọn mấy tên giặc cỏ,

trộm vặt, nhưng Tấn quốc lớn như vậy, ta thật sự không được ai biết đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.