MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 13

“Tên bại gia tử ấy, thế nhưng đem Noãn tâm châu lấy ra cầm đồ. Trịnh

Tông bị nhi tử của mình làm cho tức giận, tốn một vạn tiền mới chuộc bảo
vật trở về được.”

“Như thế lại càng tốt, tất cả võ lâm đều đã biết Noãn tâm châu hiện

đang ở Trịnh gia, chỉ sợ giang hồ lại nổ ra một trận tranh đoạt lớn! Trịnh
gia lâm vào đại họa thật rồi!”

Ta đột nhiên dựng thẳng người lên, Noãn tâm châu? “Vạn bảo thiểm

lục” (chắc cuốn sách nào đó) có ghi lại: Noãn tâm châu là một bảo vật
thượng cổ, Tôn Ngô lúc ở cung đình bí mật làm ra, sau đó trong một trận
chiến hỏa bị mất tích. Để nó ở trên người, không những trường sinh bất lão,
dung nhan không đổi, nếu nghiền nhỏ thành bột ăn vào, có thể khải tử hoàn
sinh.

Ước chừng chưởng quầy thấy sắc mặt ta kinh ngạc, lớn tiếng ho khan,

bên trong tường hai người liền ngừng bặt giọng nói.

Ta thật sự thiếu thốn kinh nghiệm giang hồ, vừa rồi đều không che dấu

được biểu tình. Lần tới nhất định sẽ sửa chữa.

Ta dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo ngang ngược trừng mắt với tên chưởng

quầy: “Tiểu Lam, chúng ta đi.”

Đi, chúng ta đi đoạt bảo vật.

“Tiểu thư, cô muốn Noãn châu kia để làm gì?” Tiểu Lam vội vàng bước

theo ta.

“Không làm gì cả. Cướp chơi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.