MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 15

Tiểu Lam có chút lo lắng cho hành động này của ta, nhưng võ công của

nàng cùng ta kém rất xa nếu đi cùng cũng chỉ biết tăng thêm cản trở, nên
đành căm giận ở lại phòng trọ.

Trăng ở Kiến Khang thật là sáng, so với ở nhà không giống nhau. Tựa

hồ như đối với người càng gần, khiến cho con người nhìn vào trong lòng lại
sinh ra cảm giác cực kỳ buồn phiền.

Trên mặt ta bịt một tấm lụa đen, mái tóc dài buộc lên, hóa trang thành

nam tử, trong lòng có chút ít nhớ nhà. Vì vậy tại Trịnh gia to lớn vô cùng
này ta vinh quang bị lạc đường.

Đầu óc choáng váng đi qua ba cái đình viện, bỗng nghe ở hướng đông

bắc, mơ hồ có tiếng động, hình như là tiếng va chạm binh khí.

Ta hoàn toàn tỉnh táo, bay vút lên nóc nhà, nhắm lại hai mắt, lắng nghe

tiếng động để phân biệt phương hướng, theo nơi phát ra tiếng động bay đến
Hình như ta đã tới muộn.

Trên mặt đất, hơn mười tên gia đinh nằm rên rỉ, hôn mê. Bên trong sảnh

đường, một trung niên nam tử cùng một thiếu niên công tử ôm đầu ngồi ở
góc tường. Trên đại sảnh, một đại hán cùng một cô gái thân hình thướt tha
đều che mặt đang giao chiến.

Trong tay nữ tử cầm một cái hộp làm bằng gỗ lim, tay bên kia động tác

liền bị chậm lại mấy phần.

Đại hán một chưởng đánh tới ngực nữ tử kia, ta thầm than một tiếng phi

lễ chớ nhìn.

Nữ tử rút lui mấy bước chân, rốt cuộc đứng không nổi, mềm mại ngã ở

trên mặt đất, mắng: “Sư phụ ngươi ngày thường không phải luôn luôn nói
chuyện nhân nghĩa, như thế nào cũng tới cướp bảo bối này?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.