MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 16

Đại hán liền nhân cơ hội nhanh như chớp cướp lấy hộp gỗ, lạnh nhạt

nói: “Lâm công tử thân thể suy yếu. Ta cần bảo vật này, muốn cho Lâm
công tử khỏi bệnh, thân thể khỏe mạnh!”

“Mẹ nó!” Nữ tử căm giận nói, “Ai không biết Lâm công tử là……”

Hai người lấy nước miếng mà chiến thời gian, ta mất kiên nhẫn liền bay

lên hướng đến cổ tay đại hán tử kia, xoay tay đoạt lấy hộp gỗ.

“Ngươi là ai?” Bị cướp bất ngờ, hai người đồng thanh hướng ta thăm

hỏi, tại góc khuất trong ngồi nhà của Trịnh thị, phụ tử hai người cũng trừng
mắt lớn nhìn.

Thật tốt, ta chỉ đợi có người hỏi đến vấn đề này!

Ta đem cái hộp nhét vào trong ngực, ngẩng đầu ưỡn ngực, đôi tay ôm

quyền trầm giọng nói: “Kinh Châu Chiến gia, Chiến Thanh Hoằng.”

Nhìn trước mắt hai người thần sắc chấn kinh, ta hơi có chút đắc ý —

không nghĩ tới Chiến gia uy danh vẫn còn lớn như vậy! Thật muốn lột
phăng tấm sa che mặt này ra, nhưng nghĩ đến hành động này không được
lịch sự cho lắm. Do dự a……

“Ngươi chính là nữ nhi Chiến gia, cái ấy…. ách… thích mỹ nhân sao?”

Nữ tử kia ngữ khí trong lời nói mấy phần kinh ngạc xen lẫn xem thường. Ta
có chút lúng túng, không thể không đem phụ thân ở trong lòng ra sức mắng
một phen.

Chưa kịp giải thích gì thì tên đại hán kia đã hét lên một tiếng: “Xem

đây!” Rồi tung chưởng, hướng ta đánh tới.

Trước khi xuống núi, ta chẳng hề biết võ nghệ của chính mình ra sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.