MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 130

Ôn Hựu nói: “Đúng là không thích hợp với nàng, nàng đâu có phải cô

nương mềm mại đáng yêu? Gọi Chiến Nô còn thích hợp hơn. Trong mắt
hắn vẫn là không kiềm chế được ý cười.

Ta hung hăng trừng mắt nhìn hắn.

Mà Hạ Hầu thúc thúc nhắc tới sư tỷ của người — mẹ ta, hoàn toàn lâm

vào trong buồn bã trầm tư……

“Còn có một chuyện.” Lời nói của Lâm Phóng xoay chuyển, “Hôm nay

ngươi đã tới, cùng nhau nói luôn. Chúng ta quyết định để Hạ Hầu đại hiệp
thu ngươi làm đồ đệ.”

Cái gì? Cái gì!

Ta giống như bị hai ngàn lượng hoàng kim nện trúng, vui không kềm

được, không nói nên lời.

Hạ Hầu thúc thúc đã từ lưới tình của mẹ ta thoát ra, lấy ánh mắt trấn

định ấm áp nhìn ta.

“Về sau ngươi phải gọi ta là sư huynh.” Ôn Hựu giọng nói bao hàm ý

cười, “Còn không kêu sư phụ!”

Hắn đã bái nhập làm môn hạ của Hạ Hầu thúc thúc?

Ta không quên trừng Ôn Hựu một cái, kích động quỳ xuống.

Dập đầu, dâng trà, liền chính thức bái sư.

Hạ Hầu thúc thúc ánh mắt trong suốt nói: “Đứa trẻ ngoan! Tốt! Rất tốt!”

Rồi dường như lại nghĩ đến mẹ ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.