MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 194

Ta mơ hồ mở mắt, chỉ thấy Ôn Hựu giơ kiếm đứng ở nơi đó, gắt gao

nhìn chòng chọc người nọ, hai mắt tựa ngọn lửa đang bùng cháy. “Tử Tô,
ngươi tới quá chậm rồi……” Ta cúi đầu nói, cổ họng tràn ngập vị ngai
ngái, rốt cuộc kiềm chế không nổi, phun ra một ngụm máu to.

Ta chậm rãi ngã quỵ, lại thấy một thân ảnh màu đen, rất nhanh từ trong

hai bóng đen kia rút ra, bổ nhào về phía ta.

Ta rơi vào một vòng tay ấm áp.

“Không được chết! Nha đầu ngốc nghếch!” Ta nghe được một giọng nói

mang cảm xúc kích động dị thường.

Miễn cưỡng ngẩng đầu lên, ta thấy một gương mặt cực kỳ bi thương.

Hai mắt hắn ngập nước, đôi tay đang run rẩy.

Hắn là con trai của Ôn đại nhân, là Ôn công tử mà hoàng đế cũng tán

thưởng, là đệ tử chân tryền xuất sắc nhất của Lương Châu Vô Cực Môn, là
võ lâm Phó minh chủ tiếng tăm lừng lẫy!

Nhưng bộ dáng hiện tại của hắn, hai mắt đỏ đậm, bộ mặt dữ tợn.

Hắn như đang hoảng loạn, đôi tay gắt gao ôm lấy ta, nóng như lửa đốt.

Thực đáng thương, đáng thương khiến cho người ta đau lòng.

Tử Tô, ta sẽ không chết.

Ta mấp máy môi, lại phát hiện chính mình đã không phát ra âm thanh

được nữa.

Trên mặt hắn, lông mi thật dài rung động, một giọt nước mắt lớn trượt

xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.