MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 339

Ta cũng chắp tay lại chào hắn.

Hắn lại nghiêng đầu nói với thân binh bên cạnh: “Mở cửa thành.”

Một lát sau, cùng với tiếng vang nặng nề, cửa thành chậm rãi mở ra.

“Chiến tương quân, bên này mời.” Thân binh ấy cung kính nói.

Ta nhìn nhìn chung quanh, những binh sĩ kia đều mang bộ dạng khâm

phục hiếu kỳ nhìn ta.

Ta cười cười: “Không cần.” Rồi thả người nhảy xuống cổng thành.

(Hoằng tỷ quá tự sướng=)))

Phía sau lại là một trận kinh hô.

Ta nhẹ nhàng rơi xuống đất, trở lại bên người Lâm Phóng.

Hắn hờ hững khẽ gật đầu, ta hướng hắn tạo khẩu hình hai chữ “tiền

công”.

Hắn sắc mặt nghiêm túc nhưng khóe miệng lại hơi hơi giương lên.

Đoàn người chúng ta từ từ vào thành.

—————-

Chúng ta tới thành này, cũng không phải tới chịu chết, mà là tới để cùng

thứ sử Kinh Châu tụ họp, bàn bạc kế sách luyện binh cùng ám sát.

Không ngờ sau khi vào thành, lại nghe Cao Kiến Hoa nói, thứ sử đại

nhân xuất ngoại đã ba ngày chưa về. Ước chừng là đi du ngoạn Trường
Giang.

Chúng ta ngơ ngác nhìn nhau. Lâm Phóng không có biểu tình nói: “Thứ

sử đại nhân thật hăng hái.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.