MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 345

Cơm xong, mọi người liền trở lại phòng thu dọn hành trang.

Ta như không có việc gì tiến đến bên cạnh Lâm Phóng, nhỏ giọng nói:

“Minh chủ đại nhân, đêm qua…… Làm lụng vất vả quá độ đi?”

Hắn rất hiếm khi tỏ ra sửng sốt.

Có thú vị có thú vị! Ta nhất thời vô cùng đắc ý.

Lâm Phóng cúi đầu nhìn ta: “Thì ra Thanh Hoằng…… Cũng đã hiểu

chuyện phong nguyệt rồi.”

“……”

———————-

Phía nam thành Miện Dương trong vòng ba mươi dặm là một con sông

gọi là Miện Thủy; Đông, Tây, Bắc ba cửa thành còn lại, bố trí ba vạn đại
quân chủ lực phân bố tại hai cửa Bắc và cửa Tây.

Chúng ta sáu mươi hai người đều là một thân áo khoác đen, cùng Cao

Kiến Hoa hướng về phía cửa Bắc mà đi.

Tường thành màu xám dài như không giới hạn, lều trại của quân sĩ cắm

trên đất vàng cũng liên miên không dứt. Một đường đi gặp không ít binh
lính, đều là biếng nhác, sắc mặt nhẹ nhàng hướng về phái Cao tướng quân
hành lễ. Ba vạn người lại bị một vạn người của Đỗ Tăng dọa đến co đầu rụt
cổ ở trong tiểu thành này, thì ra cũng không phải không có đạo lý.

Lâm Phóng dẫn theo ba người là ta, Tam sư huynh và Cầu An, đi theo

Cao tướng quân vào chủ trướng. Trong trướng, các tướng đã đợi sẵn, trang
phục đều chỉnh tề, thái độ đối với chúng ta cũng là lễ nghi cung kính.

Thế là hai bên chào hỏi một chút, liền bắt đầu thảo luận quân vụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.