MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 403

Hắn luôn luôn khí phách hiên ngang, lúc này lại ngốc ngốc đứng trước

mặt Lục sư đệ cùng Tiểu Lam, hỏi: “A lam, rất đau sao?”

Tiểu Lam khẽ gật đầu, không có đáp lại.

Thế là La Vũ nóng nảy, trừng mắt nhìn hướng Lưu Khác: “Tiểu tử nhà

ngươi không muốn sống nữa sao?”

Lục sư đệ vẫn ôm Tiểu Lam hung hăng nói: “Dù cho là người của gia

tộc Mộ Dung Liêu Đông, nhưng đả thương người của Chiến gia ta, cho dù
đến chân trời góc biển, cũng không cho ngươi được yên ổn!”

Lâm Phóng cùng Lưu Quang đã đi tới đối diện. Lưu Khác đột nhiên quỳ

gối xuống: “Ta không phải cố ý đả thương nàng. Nếu nàng có gì không ổn,
các ngươi cứ việc xử lý ta tuỳ ý, ta tuyệt đối không chống trả!”

Lâm Phóng liếc nhìn một vòng, ngừng lại trên người một hộ vệ. Hộ vệ

này tinh thông y thuật, tiến lên thay Tiểu Lam bắt mạch, sau đó nói: “Minh
chủ, Tiểu Lam cô nương bị chấn thương kinh mạch, may mà công lực
không sâu, nàng chỉ cần điều dưỡng ba năm ngày, sẽ không có việc gì.”

Lâm Phóng gật gật đầu, nói với La Vũ: “Đi thuê một chiếc xe ngựa cho

Tiểu Lam, ngày mai đến Võ Xương sẽ điều dưỡng nàng thật tốt.”

Lưu Khác vẫn còn quỳ dưới đất, Lưu Quang mắng: “Ngươi tại sao lại

bộp chộp như thế, nếu muốn tỷ thí, trực tiếp mời là được, vì sao đánh lén!”

Lưu Khác cúi thấp đầu, không lên tiếng.

Ta nhìn hướng Tiểu Lam, nàng lại rất biết đạo lý hướng về phía ta lúc

lắc đầu: “Tiểu thư, em không có chuyện gì……”

Ta nói với Lưu Quang: “Thôi, chúng ta không truy cứu nữa.” Lưu

Quang cảm kích nhận lỗi, mới để cho Lưu Khác dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.