Hơn mười người đang chạy gấp thế nhưng không hẹn mà cùng ngừng
lại. Tuấn mã hí dài xoay người.
Ngựa của chúng ta đều là chiến mã phương bắc phi thường tốt, tốc độ
chạy căn bản không thể so sánh với ngựa bình thường. Nhưng mà, hàng
ngũ của đối phương bỗng nhiên từ trong rừng cây xuất hiện, tốc độ không
thua ngựa của chúng ta chút nào. Ta cùng Lục sư đệ liếc nhau — quả nhiên
là người của Đỗ Tăng!
La Vũ ôm Tiểu Lam cùng cưỡi cùng một con ngựa, tốc độ không thể
nhanh được bị tụt lại cuối cùng, cách hàng ngũ của đối phương không quá
một trượng!
Trong lòng ta trầm xuống, lại nghe một bên Lục sư đệ nói: “Nhanh đi!
Không cần quay đầu lại!” Sắc mặt của hắn cực kỳ khó nhìn.
Phía sau, tiếng giết nổi lên bốn phía.
Phía trước, hơn mười người từ trong rừng xuất hiện, sát khí tràn ngập.
Lục sư đệ thét dài một tiếng, xông lên trước tiên.