MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 434

người trọng yếu nhất với ta. Ta vì hắn, tùy tiện cũng có thể chết đi. Loại
tình cảm tri kỷ này cao hơn tình cảm nam nữ. Ngươi nói như vậy, là bôi
nhọ cảm tình của ta cùng minh chủ!”

“Cái gì loạn thất bát tao thế? Ta nghe không hiểu!” Lưu Khác liếc ta

một cái: “Ta đi hỏi hắn!” Hắn như một làn khói vọt vào gian phòng.

Ta mắt trợn tròn, hắn muốn hỏi Lâm Phóng cái gì?

Ta cũng vội vã đi theo, sắc mặt Lâm Phóng bình tĩnh nhìn chúng ta đi

tới — trong lòng ta buông lỏng, thật tốt, nhìn bộ dáng của hắn đoán chừng
là không nghe thấy những lời vô vị vừa rồi của Lưu Khác.

Lưu Khác đặt mông ngồi vào bên giường Lâm Phóng, không nói

chuyện. Lâm Phóng nhìn Lưu Khác, lại nhìn ta, nói: “Hoằng Nhi sao thế?
Mặt lại đỏ như vậy?”

“Ta không có chuyện gì……”

“Nàng bị ta nói trúng tâm sự, tất nhiên là đỏ mặt!” Lưu Khác chen

miệng nói.

Lâm Phóng nhướng mắt: “Ồ?”

Rất kỳ lạ, một tiếng “ồ” này của hắn khiến cho mặt của ta đột nhiên trở

nên càng nóng, lòng thình thịch nhảy, nhanh đến nỗi ta chịu không nổi!

Thật muốn…… Cướp đường mà chạy……

Ta lập tức bắt được cổ áo Lưu Khác: “Tiểu tử thối, hôm nay không cho

ngươi lĩnh giáo Phá Liễn kiếm pháp ta sẽ không mang họ Chiến!”

Thân thể hắn thụt xuống, từ trong tay ta trượt ra, vội vàng hướng cửa

chạy đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.