MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 447

Cây dưới chòi nghỉ mát, một nam tử cao ngất đang đứng. Nhìn thấy

đoàn người ngựa chúng ta, vội vàng bước tới. Hắn ước chừng hai mươi có
lẻ, một thân nhung trang, bộ dạng lạnh lùng, tinh thần phấn chấn, cử chỉ
nhanh nhẹn. Còn chưa đi đến trước mặt chúng ta người đã cúi lạy, cất cao
giọng nói: “Ty chức cung kính bồi tiếp hai vị tướng quân cùng chư vị anh
hùng ở chỗ này đã lâu!”

Ta cùng sư phụ liếc nhau, đều nhận ra vẻ vừa lòng trong mắt người kia.

Từ khí khái của nam tử trước mặt này đã có thể thấy được khí chất trị quân
của Chu Phưởng.

Chúng ta theo hắn vượt qua hai ngọn núi, trước mắt đột nhiên hiển hiện

một sơn cốc thật lớn. Mây vờn thành từng tầng cực thấp ở quanh dưới, một
mảnh quân đội đen nghịt đang tập luyện, tiếng giết rung trời, bụi đất tung
bay. Không giống quân lính Miện Châu rơi rụng suy nhược, đại quân màu
đen này phảng phất như một con giao long, quân như một khối, hiển hách
sinh uy!

Mơ hồ thấy được một tướng quân mặc giáp lam bào, ở chỗ không xa

trên đài cao, khoanh tay đứng.

Chúng ta theo binh lính tuổi trẻ kia đến gần, chỉ thấy tướng quân cao

lớn như tháp sắt. Còn chưa chờ binh lính thông báo, hắn đã giống như có tri
giác xoay người lại, lộ ra một khuôn mặt khí khái anh hùng bừng bừng. Chỉ
thấy hắn mày rậm mắt lớn, râu lưa thưa, toàn thân trên dưới đằng đằng sát
khí, hai tròng mắt tối đen, tinh quang bắn ra bốn phía.

“Ha ha ha — Chu mỗ bình sinh kính nể nhất là các vị anh hung nghĩa

hiệp! Lâm tướng quân, Chiến tướng quân, chư vị anh hùng, Chu mỗ chờ
đợi đã lâu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.